1.
Năm nay tuyết mùa đông ở Hoa Thành đến rất sớm, An Đồng chắp tay chậm rãi bước ra khỏi cổng nhà tù.
Hôm nay là ngày cô ra tù, cũng là lần đầu tiên sau 5 năm cô được nhìn thấy tuyết mùa đông ở Hoa Thành.
Cô vẫn mặc chiếc áo khoác từ hồi trước khi vào tù, do mấy năm gần đây thân hình quá gầy, chiếc áo khoác cứ như đang trống rỗng treo trên giá vậy.
Khi cô ngẩng đầu nhìn lại thế giới, trước mắt cô hiện lên hai bóng người quen thuộc, khiến cô bất giác lùi lại hai bước.
Tần Dạ Hoài, chồng chưa cưới của cô!
Giang Đình Viễn, thanh mai trúc mã từ nhỏ cùng cô lớn lên!
Hai người đàn ông quan trọng nhất trong cuộc đời cô, cũng chính là những người đã hợp sức đưa cô vào tù!
Nhớ lại hình ảnh hai người tại tòa, sau những lời tranh cãi nảy lửa, thuận lợi đưa cô vào tù, họ nghiêm nghị dặn dò bạn tù “chăm sóc thật tốt” cho cô, An Đồng vẫn cảm thấy rùng mình.
Trong tuyết rơi dày đặc, hai người cầm ô lạnh lùng nhìn An Đồng, giống như diều hâu đang dò xét con mồi trước mặt.
Cô biết mình trốn không thoát.
Năm năm trước, Tô Nghiên bị một nhóm côn đồ hành hung trong một nhà kho ở ngoại ô, sau khi để lại lời cuối cùng, cô nhảy xuống biển tự sát, người duy nhất cô nhìn thấy trước khi tự sát chính là An Đồng.
Trong thư tuyệt mệnh chỉ có sáu chữ: An Đồng, như ý cậu muốn.
Bức thư tuyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-tien-sinh-toi-hoi-han-vi-da-yeu-anh-/3395098/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.