Đây là mùa mưa thứ mười một của sao Khải Minh sau năm đầu.
Có lẽ Thiên Hà Số 8 vĩnh viễn cũng sẽ không giống Votaw, chỉ sợ trên giày da của mình dính một chút bùn, nhất định phải khống chế chính xác nắng mưa gió tuyết – họ không có tiền, cũng không có thái độ sinh hoạt cầu kỳ ấy, ngoại trừ căn cứ nông nghiệp có yêu cầu đặc biệt đối với khí hậu, trên phần lớn các tinh cầu tự nhiên vẫn là nắng mưa tùy ngày, thường có thể nhìn thấy kẻ ngốc quên lưu ý dự báo thời tiết ôm đầu chạy như chuột dưới mưa to.
Nhà cửa sử dụng vật liệu chống ẩm đặc biệt, có thể giữ độ ẩm ở một phạm vi tương đối thoải mái, nhưng xuyên qua cửa sổ nhìn thấy bầu trời âm u bên ngoài, vẫn khiến người ta có cảm giác buồn ngủ.
Lục Tất Hành ở thư phòng của chính cậu, trên mặt bàn trải đầy văn kiện và cửa sổ trong thiết bị đầu cuối cá nhân bay ra, ngổn ngang lộn xộn, cơ hồ không thấy rõ màu nền của gỗ hồ đào đen.
Lục Tất Hành không rời mắt khỏi tài liệu, đưa tay đẩy ly giữ nhiệt sang một bên, trên góc bàn một cái tay máy vươn ra, rót cho cậu một ly trà sữa mới pha xong.
“Hiệu trưởng Lục, thầy đã ngồi đó hơn ba tiếng rồi,” Tay máy phát ra tiếng Trạm Lư, “Vì sức khỏe, nên đứng dậy hoạt động một chút.”
Tay máy này nhỏ hơn ban đầu một cỡ, chỉ có công năng biến hình đơn giản, không thể biến thành hình người giống như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-thu-pham/2162524/quyen-5-chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.