Không biết Lâm Tĩnh Hằng đã nối mạng tinh thần của khoang sinh thái từ khi nào, khoang sinh thái kia phát ra một tiếng rung “Ù” đầy bất an, chẳng rõ có phải là trùng hợp hay không, một lọ thủy tinh trong góc phòng thí nghiệm do cộng hưởng ngắn ngủi mà vỡ nát, chất lỏng bên trong xuôi theo sàn nhà chảy tới dưới chân tiến sĩ Harden.
Tiến sĩ Harden không nhúc nhích, ông lão nhìn hắn chăm chú bằng một thần sắc bi ai vô cùng.
Khi con người già rồi, khóe mắt và khóe miệng nhất tịnh hưởng ứng lực hút Trái Đất, nhìn luôn hết sức bi thương, giống như năm tháng cưỡng chế khắc lên để khóc thương mình vậy.
“Liên minh đến nông nỗi hôm nay, bất luận là chiến loạn hay Tĩnh Xu, ta đều khó chối tội.”
“Ta là người phụ trách nhiệm đầu tiên của Bạch Tháp,” Tiến sĩ Harden nói khẽ, “Ta từng dạy rất nhiều học sinh xuất sắc, bao gồm mẹ cháu.”
“Dự tính ban đầu của Vườn Địa Đàng là tốt, vì phúc lợi của nhân loại, nếu nó có thể vận hành tốt đẹp, chúng ta sẽ đến gần vô hạn với hạnh phúc vĩnh hằng tự cổ truy cầu. Nhưng mà họ nghĩ quá đẹp rồi, khi một sản phẩm nhân tạo quá mạnh, mạnh đến mức cho dù người bình thường liên hợp lại cũng không có cơ chế chống cự hữu hiệu, bất luận dự tính ban đầu của nó là như thế nào, mặc nó phát triển sẽ chỉ có hai kết cục – hoặc là toàn nhân loại trở thành nô lệ của nền văn minh máy móc, hoặc là một bộ phận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-thu-pham/2162522/quyen-5-chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.