Tốc độ cơ giáp chém tới, cho dù tăng tốc độ phản ứng của loài người thêm mười sáu lần, chờ đến khi có cảm giác nóng rực cũng đã tuyệt đối không kịp né, nếu không thiết kế cơ giáp đã chẳng cần hệ thống phòng ngự tự động.
Cho đến khi đao năng lượng chém vào một góc phòng điều khiển chính, khói đen ngùn ngụt bay lên trời, đôi mắt bị đao năng lượng làm lóa không mở ra được của Lục Tất Hành mới chuẩn tiêu cự, thấy rõ người trước mắt.
Lục Tất Hành: “…”
Khi lũ học sinh giặc cỏ lái cơ giáp đi tìm đường chết, cậu tự nhốt mình tại phòng thí nghiệm, vất vả lắm mới lừa được một phương tiện giao thông đuổi đến đây, vừa vào cửa đã bị chủ nhân đụng trúng, dùng hết tài trí mới thoát khỏi truy sát, lần theo tọa độ của học sinh đuổi tới, vô duyên vô cớ lại suýt bị bắn thành than tổ ong đẹp trai nhất trong lịch sử… Mỗi một lần khi Lục Tất Hành cho rằng mình không thể xui hơn, vận mệnh đều ngay lập tức cho cậu một niềm vui bất ngờ.
Trong một chớp mắt, hiệu trưởng Lục một người làm công tác khoa học đã dao động, bắt đầu sinh ra ý nghĩ tìm đại một đại thần tôn giáo mà bái, bởi vì khoa học hình như đã không thể giải thích cho cuộc đời lận đận nhấp nhô của cậu.
Lâm Tĩnh Hằng thả cậu ra, chắp tay sau lưng, ngoài cười trong không cười mà hỏi: “Thế nào, có cần tôi cho năm phút để hệ thống lại ngôn ngữ không?”
Lục Tất Hành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-thu-pham/2162312/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.