Chương 54: Liên Minh Miền Tây
"Tôi phải đến đó," Tuấn nói ngay lập tức.
"Cậu không đến đó được đâu," Chị Hai Hạnh lắc đầu. "Không phải vì xác sống. Mà là vì cái này." Bà chỉ vào bình dầu diesel của hạm đội họ. "Các cậu đã cạn nhiên liệu. Và Vàm Cống cũng vậy. Lũ Bọ Dừa đã phá hủy trạm nhiên liệu dự trữ của chúng tôi."
Đây là một vấn đề nan giải. Không có nhiên liệu, họ sẽ bị kẹt lại đây.
"Vậy thì," Tuấn nói sau một hồi suy nghĩ. "Chúng ta sẽ trao đổi."
Anh đứng dậy. "Căn cứ của các chị có con người, có kiến thức sông nước, có sự kiên cường. Căn cứ Hy Vọng của chúng tôi có công nghệ, có vũ khí, và có... cái này."
Anh đi ra ngoài sân, nơi có một cái máy bơm nước khổng lồ đã rỉ sét, bị hỏng nặng từ lâu. Chị Hai Hạnh nói rằng họ đã cố gắng sửa nó suốt một tháng nay nhưng vô ích.
Trước sự ngạc nhiên của tất cả mọi người, Tuấn đặt tay lên cỗ máy.
Anh nhắm mắt lại. Năng lực Kim Loại Chưởng Khống của anh tuôn trào. Những bánh răng bị mẻ bắt đầu tự liền lại. Những trục pít-tông bị cong, từ từ được nắn thẳng. Những đường ống bị gãy, được hàn lại bằng chính kim loại của chúng.
Sau mười phút, mồ hôi ướt đẫm trán, Tuấn lùi lại.
"Khởi động thử đi," anh nói.
Một người lính run rẩy kéo cần gạt. Cỗ máy, vốn đã im lìm hàng tháng trời, bỗng "phì" ra một tiếng, rồi bắt đầu chạy "sình sịch", bơm những dòng nước sạch đầu tiên lên.
Cả căn cứ Vàm Cống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-zombie-toi-thuc-tinh-di-nang/4804903/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.