Chương 53: Tin Tức Từ Long Xuyên
Sự im lặng bao trùm cả bến phà.
Người phụ nữ tên Hạnh (sau này họ mới biết, mọi người đều gọi bà bằng một cái tên kính trọng: Chị Hai Hạnh) nhìn Tuấn, ánh mắt bà quét từ đầu đến chân anh. Một thanh niên trẻ tuổi, nhưng lại có một khí chất điềm tĩnh đáng sợ, phía sau là một đội quân với trang bị mà bà chưa bao giờ dám mơ tới.
"Người Long Xuyên..." bà lẩm bẩm. "Một đứa con của An Giang... đã trở về."
Bà quay sang nhìn đội của Tuấn, rồi lại nhìn ra dòng sông đã hoàn toàn im ắng. Bà hít một hơi thật sâu, rồi đột nhiên, bà cúi đầu. "Thay mặt cho hơn 800 con người ở căn cứ Vàm Cống này, tôi cảm ơn các cậu."
"Chị Hai?" Những người lính gác của bà kinh ngạc.
"Các cậu không hiểu đâu," bà Hạnh ngẩng lên, ánh mắt đầy xúc động. "Chúng tôi đã bị lũ quái vật Bọ Dừa đó bao vây suốt hai tuần. Chúng tôi đã mất một nửa quân số. Chúng tôi đã chuẩn bị cho cái chết. Và rồi sáng nay... chúng chết hết."
Bà chỉ về phía thượng nguồn, nơi Tuấn vừa đi qua. "Các cậu... chính là 'trời phật' đã nghe thấy lời cầu cứu của chúng tôi, phải không?"
Tuấn không nhận công. Anh chỉ nói: "Chúng tôi chỉ làm những gì phải làm để sống sót. Và chúng cản đường chúng tôi."
Chị Hai Hạnh cười lớn. Một nụ cười sảng khoái của người miền Tây. "Vào đi! Dù các cậu có là trời phật hay là người thường, thì hôm nay, các cậu là ân nhân của Vàm Cống!"
Căn cứ Vàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-zombie-toi-thuc-tinh-di-nang/4804902/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.