"Bác sĩ Quan." Nguyễn Nhàn cố gắng tỏ ra tự nhiên nhận cuộc gọi. Dư Nhạc nhướng mày, tắt nhạc đi.
Quan Hải Minh vẫn còn mặc trang phục nghiên cứu màu trắng có vẻ vướng víu kia, chỉ là không còn vẻ bực bội khó chịu như lúc mới gặp nữa. Quầng thâm mắt của hắn ta vẫn chưa nhạt đi, nhưng sắc mặt đã tốt hơn chút, bây giờ đang nhìn hoàn cảnh vị trí của Nguyễn Nhàn thông qua màn hình trước mặt.
Đinh Trạch Bằng mà bọn họ quen cũng mặc bộ đồ nghiên cứu màu trắng, đang đứng bên cạnh Quan Hải Minh điều chỉnh thông tin số liệu máy móc. Nguyễn Nhàn có thể thấy sườn mặt của cậu ta.
Tiểu Đinh nghiêng đầu, nở một nụ cười hơi khẩn trương với anh. Mấy tuần không gặp, sự đơn thuần hàm hậu trên mặt cậu thanh niên này đã biến mất, nhìn qua trầm ổn hơn không ít.
"Cậu đang ở trong xe? 231 đâu?"
Không nhìn thấy Đường Diệc Bộ trong màn hình, quả nhiên Quan Hải Minh liền tung ra vấn đề này. Lão Dư xoay người, quang minh chính đại nghe bọn họ nói chuyện.
"231 rất ổn, không cần lo lắng. Chúng tôi lấy được một vài tin tức ở Biển phế tích, bây giờ đang định đến Thành liên hợp ngầm." Nguyễn Nhàn cong khóe miệng, bình thản đáp lại. "Vừa lúc có người ở Biển phế tích muốn đến Thành liên hợp ngầm, chúng tôi liền đi nhờ xe. Tài xế đang nghe rất say sưa đây, cậu có muốn chào hỏi không?"
"Đồng chí của quân phản kháng?" Quả nhiên, nghe được bên cạnh có người ngoài, Quan Hải Minh nhanh chóng nhíu mày lại.
"Không, tặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-vui-ve/548436/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.