Tấm ván gỗ di chuyển trên biển chậm hơn nhiều so với chiếc thuyền cao su, Thẩm Tầm cầm mái chèo trong tay, chậm rãi chèo.
Sóng biển lớn vỗ tới, tấm ván gỗ đơn sơ lắc lư trên mặt nước. Thẩm Tầm nhìn nút thắt dây thừng giữa các kẽ ván.
Chắc là có thể trụ được cho đến khi lên bờ an toàn. Hòn đảo đã ở ngay trước mắt, Thẩm Tầm chỉ cảm thấy vô cùng thân thiết.
Trời mới biết, hơn ba tháng qua cô đã sống như thế nào. Chỗ trên chiếc thuyền cao su nhỏ như vậy, ngay cả không gian để hoạt động cũng không có.
Ngay cả chạy hai bước cũng không làm được, tuy trong không gian có thể hoạt động nhưng thời gian lại có hạn.
Mái chèo trong tay chỉ dừng lại một chút, sóng biển đã cuốn tấm ván đi theo dòng nước, lại cách hòn đảo xa thêm một chút.
"...", Thẩm Tầm không nói nên lời nhìn cảnh đó, sớm biết vậy đã không để hai con cá đó đi nhanh như vậy.
Mái chèo trong tay vung mạnh mấy cái, Thẩm Tầm chèo cả hai bên, mái chèo trong tay sắp tóe ra lửa rồi.
Liếc nhìn Tiểu Hắc trên cổ tay, Thẩm Tầm trực tiếp ngửa người nằm trên tấm ván, "Tiểu Hắc, mày đến đi".
Đối với lời nói của Thẩm Tầm, Tiểu Hắc luôn tuân theo vô điều kiện. Nó vươn ra hai sợi dây leo, cầm mái chèo chèo về phía hòn đảo.
Hai tay gối sau đầu, Thẩm Tầm thảnh thơi hát vu vơ. Rắc rắc! trên tấm ván vang lên tiếng động.
Càng đến gần bờ, sóng biển càng dữ dội, tấm ván gỗ đơn sơ bị hất lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/4754265/chuong-340.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.