“Đội trưởng, cô đã bị thương thế này rồi, đừng gắng gượng nữa!” một người phụ nữ vừa khoác áo lên người Hoắc Linh vừa nói. Tiện thể, cô ấy còn tháo chiếc khăn quàng cổ đã được ủ ấm của mình ra, quàng cho Hoắc Linh.
Hai người một trái một phải dìu lấy Hoắc Linh, cô dựa vào họ để tìm kiếm chút hơi ấm ít ỏi.
Một bông tuyết từ trên mũ rơi vào trong cổ áo, Thẩm Tầm nhanh tay gạt đi, suýt nữa thì nó đã chạm vào gáy cô. Cái cảm giác lạnh thấu tim gan đó, Thẩm Tầm không muốn trải qua lần thứ hai.
Đoàn người đi rất nhanh, dù chỉ mới nửa tiếng trôi qua, Thẩm Tầm có thể cảm nhận được họ đã ở rất xa căn cứ Hoàng Hôn.
“Đội trưởng… Đội trưởng! Bác sĩ đâu? Mau đến xem! Đội trưởng ngất rồi!” hai đội viên đang dìu Hoắc Linh hét lên đầy lo lắng.
Tất cả mọi người dừng lại, chen chúc trong con đường tuyết chật hẹp, ai cũng muốn là người đầu tiên xông đến xem tình hình của Hoắc Linh. Thẩm Tầm đứng gần nhất, thấy mọi người phía trước đang sốt ruột, cô liền nghiêng người nhường lối.
“Để tôi xem thử.” Một ông lão tóc vàng vốn đang đi đầu đoàn, thấy vậy liền rẽ đám đông tiến về phía Hoắc Linh đang bất tỉnh.
“Phía trước mau tránh ra, Tiến sĩ Charlie tới rồi!” một đội viên gân cổ hét lên. Thẩm Tầm liếc nhìn ông lão tóc vàng.
“Người nước M sao?”
Ông lão nói tiếng Trung lơ lớ, ngồi xổm xuống kiểm tra tình trạng của Hoắc Linh. “Cởi áo khoác của cô ấy ra, để tôi xem.”
[Truyện được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/4754210/chuong-285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.