Bố cục trong căn phòng trông vô cùng quen mắt, Thẩm Tầm chỉ liếc qua là nhận ra ngay đây là biệt thự của Hoắc Linh.
“Cô lên trên đi!” người đàn ông nói với Thẩm Tầm một cách kính cẩn, rồi quay người đi xuống hầm.
Phải ở trong tình thế nào mà Hoắc Linh lại đào hẳn một đường hầm thông ra ngoài ngay bên dưới biệt thự của mình.
Bên trong biệt thự vắng lặng lạ thường, không có nhiều người như lần trước Thẩm Tầm ghé qua.
"Két!" cửa phòng trên lầu hai được mở ra, khuôn mặt Hoắc Linh quấn đầy băng gạc, vẫn còn ứa m.á.u ra ngoài. Mái tóc dài đã bị cắt ngắn, cô mặc một chiếc quần nỉ đơn giản, phần thân trên để trần, cũng được băng bó kín mít.
“Hoắc Linh…?”, Thẩm Tầm gọi một cách không chắc chắn. Mới bao lâu không gặp mà Hoắc Linh lại biến thành bộ dạng này.
“Là… tôi đây.” giọng Hoắc Linh khản đặc, “Cô… lên đây đi, đồ… ở trên đó.” Hoắc Linh một tay vịn vào khung cửa, quay người vào phòng.
Nghe giọng đúng là Hoắc Linh. Thẩm Tầm nhìn ra ngoài cửa sổ, vài tấm ván gỗ đã được đóng chặn lên cửa sổ phòng, chỉ để lại những tia sáng le lói lọt qua khe hở.
Bước lên lầu hai, vẫn là căn phòng có lò sưởi. Hoắc Linh rót cho Thẩm Tầm một ly nước nóng.
Ở góc phòng sát tường, một vật thể khổng lồ được bọc kín trong một tấm rèm cửa màu đen. Thẩm Tầm đã có thể ngửi thấy mùi tinh thạch thoang thoảng trong không khí, thứ trong góc kia chắc chắn là Tinh Năng.
Thẩm Tầm không mấy hứng thú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/4754209/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.