"Thím ơi, cháu tìm Thẩm Quốc, ông ấy ở giường số ba mươi lăm, thím có thể giúp cháu gọi ông ấy ra được không?" Thẩm Tầm cởi mũ lưỡi trai, đối diện với ánh mắt của bà thím.
"Thẩm Quốc... Thẩm Quốc..., ra là cháu tìm ông ta à? Ông ta không còn ở đây lâu rồi? Nghe nói đã chuyển đến khu nhà cho thân nhân rồi."
Bà thím nhìn Thẩm Tầm từ trên xuống dưới, ánh mắt mang vẻ khó hiểu.
So với vẻ mặt tốt ban đầu, sau khi nghe cô bé này đến tìm Thẩm Quốc, bà thím đã không còn nhìn Thẩm Tầm bằng ánh mắt thiện cảm nữa.
Ngược lại, bà còn tỏ vẻ ghê tởm không muốn tiếp xúc với Thẩm Tầm, "Tránh ra một chút...", nói xong bà đi ra ngoài cửa.
Lúc đi còn không quên quay lại liếc Thẩm Tầm một cái, không ngờ Thẩm Quốc lại có người thân như vậy.
"Khu nhà dành thân nhân...", Thẩm Tầm lẩm bẩm mấy từ này, khu nhà dành cho thân nhân kiếp trước cô cũng từng nghe nói, hình như là nơi ở của gia đình các quản lý cấp cao trong căn cứ.
Thẩm Quốc sao lại ở đó được? Nghĩ vậy Thẩm Tầm liền rời khỏi khu lều, đi về phía khu nhà dành cho thân nhân.
Khu nhà dành cho thân nhân so với khu biệt thự thì môi trường không tốt bằng, nhưng so với ở khu nhà lều trăm người thì tốt hơn rất nhiều.
Đi theo vị trí trên biển chỉ dẫn, Thẩm Tầm rẽ ra khỏi con hẻm, bốn chữ [Khu nhà dành cho thân nhân] hiện ra trước mắt.
Hai phòng với một sân nhỏ, sân nhỏ còn được rào lại, cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/4754151/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.