Nhìn bóng lưng Thẩm Tầm rời đi, trong mắt Trương Diệp đầy vẻ không cam lòng, tại sao? Một tiểu thư yếu đuối như Thẩm Tầm.
Trong hoàn cảnh này, không phải nên sống t.h.ả.m hơn cô ta sao? Tại sao...? Nhớ lại nhát d.a.o không chút do dự của Thẩm Tầm, Trương Diệp như bị hiện thực tát cho một cái thật đau.
Ngay cả một người yếu đuối như Thẩm Tầm cũng có thể cầm d.a.o bảo vệ bản thân, còn cô ta lại không dám.
Một người đàn ông từ hành lang bước ra, nhìn Trương Diệp đang ngồi trên đất, đá một phát vào người cô ta, "Còn ngây ra đó làm gì? Mau lên đi, anh Ngô đang đợi trên lầu đấy."
Thấy Trương Diệp không động đậy, người đàn ông mang vẻ mặt bất mãn, "Mày điếc à? Bảo mày mau lên."
Trương Diệp ngẩng đầu, đôi mắt oán độc nhìn người đàn ông, "Anh...", người đàn ông bị ánh mắt đó của Trương Diệp nhìn, nhất thời cũng không nói ra những lời cay độc nữa.
Hai giây sau, người đàn ông như nhớ ra điều gì đó, mặt đầy vẻ tức giận, "Lại còn dám trừng mắt với tao, mày quên ai cho mày ăn cho mày mặc rồi à?
Không có tao, mày c.h.ế.t lâu rồi," người đàn ông cúi xuống nắm lấy tóc Trương Diệp, lôi cô ta lên lầu.
"Hầu hạ anh Ngô cho tốt vào, hầu hạ tốt thì không thiếu phần của mày đâu." lôi đến cầu thang, người đàn ông buông mái tóc dài đang nắm chặt trong tay ra.
Trương Diệp đứng dậy, chỉnh lại váy áo trên người, đi lên lầu, vết thương trên cổ tay đã đóng vảy.
Người đàn ông nhìn Trương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/4754150/chuong-225.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.