Thấy Lai Phúc thả lỏng, Thẩm Tầm mới cảm thấy có lẽ chỉ là sợ bóng sợ gió mà thôi.
Trở lại phòng, Thẩm Tầm tiếp tục luyện tập hôm nay. Ngày ngày tăng thêm trọng lượng, cô giờ đây đã mang vác hơn trăm cân. Đặc biệt là những tấm sắt, lúc rảnh rỗi cô cứ thế buộc lên người, không tháo xuống.
Lai Phúc cả ngày không tiếp tục ngủ say, nó đã trở lại trạng thái ban đầu, vô cùng hoạt bát. Sau khi Thẩm Tầm tháo găng tay đ.ấ.m bốc ra, nó cứ thế ngửi không ngừng.
Thậm chí còn chạy lên máy chạy bộ. Thẩm Tầm bật công tắc cho nó, Lai Phúc chạy rất hăng say. Thẩm Tầm đặt thời gian một giờ, nhìn nó chạy xong.
Xuống khỏi máy chạy bộ, Lai Phúc cũng không hề hổn hển. Nó duỗi tứ chi, trông rất vui vẻ.
Buổi tối khi Thẩm Tầm đun nước, cô đun thêm một chút, cũng tắm cho nó. Mùi hương thơm ngát, cô ôm nó ngủ cùng.
Mất nước mất điện, những người chen chúc trong lầu hành lang trời vừa nhá nhem tối đã ngủ sớm.
Nửa đêm, lầu hành lang vang lên tiếng hét t.h.ả.m thiết, cùng với tiếng khóc.
Tiếng hét chói tai đ.á.n.h thức Thẩm Tầm. Lai Phúc đứng ở cửa làm tư thế tấn công, nếu có ai xông vào, giây tiếp theo nó sẽ c.ắ.n xé.
Thẩm Tầm mặc áo giữ ấm, khoác một chiếc áo gió chống rét. Cô mở cửa sắt, nhìn ra ngoài qua cửa sổ nhỏ. Lầu hành lang tối đen không còn ai. Từ tầng trên cùng vọng lại tiếng bước chân lộn xộn, mọi người chắc đã chạy hết lên.
"Lão đại, bọn họ thật sự có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/4753971/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.