Không đặt báo thức, ngủ đến tự nhiên tỉnh, một giấc đến mười giờ sáng, Thẩm Tầm dậy nhìn Lai Phúc, nó vẫn còn say ngủ, bụng lép kẹp.
Thẩm Tầm miễn cưỡng đ.á.n.h thức nó dậy, “Ăn no rồi ngủ tiếp.”
Lai Phúc ăn vài miếng, liền gục đầu vào bát, Thẩm Tầm nhấc cổ nó lên, như vậy một bữa cơm ăn hết nửa tiếng, Thẩm Tầm phát hiện Lai Phúc biến dị, nếu ăn no, cơ thể sẽ lớn rất nhanh.
Vốn trước đây nhìn giống như mèo con, nhưng bây giờ đã trông giống như ch.ó con bảy tám tháng tuổi.
Nhấc lên cũng nặng hơn trước, Thẩm Tầm đặt nó vào ổ, lại thêm củi.
Hôm qua lấy nhiều gia vị lẩu như vậy, hôm nay ăn lẩu đi, Thẩm Tầm cầm giỏ rau, còn có một cái kéo nhỏ.
Đẩy cửa phòng vườn rau ra, Thẩm Tầm trước tiên hái những quả cà chua đỏ chín, thúc sinh một ít mầm đậu Hà Lan, cải trắng, rau tần ô, và rau muống.
Vừa thúc sinh ra, trông rất tươi ngon.
Lại lấy thịt bò cuộn, dạ dày bò từ trong không gian ra, dùng máy xay làm sợi khoai tây, còn có sườn hầm và gà quay.
Cắt một nửa quả dưa hấu, còn hái thêm một ít trái cây khác để giải nhiệt.
Sau khi mọi thứ chuẩn bị xong, Thẩm Tầm gắp một ít than từ bếp lò ra, nhóm lại một bếp lò để ăn lẩu, trong phòng thơm ngát.
Người trong hành lang cũng ngửi thấy, nhưng bọn họ buổi sáng đã ngửi thấy một lần rồi, đó là món cơm rang của Trần Trình và Lâm Tường Thụy, bây giờ lại thêm món lẩu của Thẩm Tầm, bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-thien-tai-tich-tru-hai-ty-vat-tu-an-minh-song-sot/4753970/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.