Mẹ hắn ở phía sau lưng hắn bước đến gần hắn, bà nhìn Đàm Sương nhíu mày nói: "Ngươi làm thế này là ý của ngươi hay của gia đình người ?"
Đàm Sương quay sang nhìn mẹ hắn, lạnh lùng nói: "Cô không cần phải lo, ý của ta chính là ý của nhà họ Đàm."
Nhìn nàng nói như vậy với mẹ mình, Tô Vũ trong lòng hơi khó chịu nhưng hắn cố gắng không để cảm xúc ảnh hưởng đến phán đoán của mình.
Nếu bây giờ hai bên đánh nhau, tuy rằng hả giận đấy. Nhưng đồng thời thiệt hại của bọn hắn chắc chắn sẽ không nhỏ. Hơn nữa, là một đội trưởng, hắn hiểu mong muốn của những thành viên trong đội.
Thứ bọn họ muốn không phải tiền tài, danh vọng, vinh quang, mà họ chỉ mong có thể an toàn tiếp tục sống tiếp. Nếu bây giờ quyết định của hắn khiến cho họ phải mất mạng, trước mắt có lẽ họ vẫn sẽ làm theo. Nhưng về lâu về dài, đội của hắn rồi sẽ dần tản mạn, tan rã là cũng chuyện sớm hay muộn mà thôi.
Tô Vũ đứng đó bắt đầu suy tính, không ai làm phiền hắn cả. Đàm Sương và Đám Chính cũng không, bọn hắn vẫn còn rất kiên nhẫn, đứng phía xa đợi Tô Vũ đưa ra quyết đinh.
Bố hắn nhỏ giọng nói với hắn: "Nói ra đi con trai."
"Thôi, con cứ nói đi." Mẹ hắn cũng nói nhỏ, tuy bà không thích thái độ của Đàm Sương nhưng bà vẫn còn rất lý trí. Bà hiểu rằng bây giờ không phải lúc hai bên đánh nhau.
Tô Vũ hơi thở dài, hắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-tai-sinh-hi-vong-cuoi-cung/3120619/chuong-186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.