Edit: Lymiu
Beta: Sakura
Vệ Lam dùng xẻng sắt trong tay bắt đầu cạy đá ra: “Vệ gia với Chu gia vốn không thuộc cùng một phái, tại sao nói tự thành một phái.”
Anh là dị năng giả hệ Kim, dùng cái xẻng rất nhanh chóng cạy được đá ra.
Tiến sĩ Tào đứng ở một bên nhìn Vệ Lam làm việc tay chân: “Vệ Lam, tới giúp em đi, chúng ta vẫn như trước tận thế, em nhất định sẽ làm cho Chu gia ngày sau thuộc về anh.”
Vệ Lam không có lên tiếng, tiếp tục động tác dưới tay.
“Vệ Lam, có phải anh vẫn để ý chuyện của ba anh và Phú Sinh?.”
Vệ Lam không có nói chuyện.
Tào Mẫn bước tới rồi bắt lấy xẻng của: “Chuyện của bọn họ cũng không phải do anh sai, cũng không phải lỗi của em, anh không thể đối với em như vậy!”
“Buông ra.” Vệ Lam nói.
Tào Mẫn không chịu buông ra, còn duỗi hai tay ra bắt lấy: “Anh trốn tránh không giải quyết được vấn đề, tại sao anh không nghĩ về tương lai sau này, em có thể giúp anh, cũng sẽ giúp anh.”
“Tôi giờ còn lý trí, cho nên thỉnh cô buông tay…”
Tiến sĩ Tào còn đang muốn nói thì phụ tá sĩ quan mang theo một đám dị năng giả hệ Thổ tới.
Tào Mẫn đành phải buông tay nắm cái xẻng ra: “Vệ Lam, khi nào có thời gian rảnh, bọn mình ngồi xuống nói chuyện, được không?”
Vệ Lam không có nhìn cô, nói với đám người dị năng hệ Thổ đằng sau”Di chuyển hết những khối đá cần tầm khoảng bao lâu.”
Có dị năng giả hệ Thổ hướng trước mặt nhìn nhìn, nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-the-song-sung/539830/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.