Tôi ngẩng đầu, mở to mắt. Thế nhưng tiếng nước bên tai lúc này lại biến mất, tôi nhìn quanh phòng, không thấy có gì khác lạ.
Tôi liếc mắt lên nhìn tân lang đang nằm trên giường, thầm nghĩ, sao người đã chết lâu rồi mà lại không có mùi? Đang ngây người suy nghĩ, lúc này bên tai lại vang lên tiếng ‘hừ hừ’. Có chút giống của dã thú bị thương, lại có chút giống tiếng khóc u oán nỉ non.
Mắt tôi dần dần trợn to lên, bởi vì tôi nhìn thấy… Tân lang khi nãy vốn đang nằm thẳng, bây giờ lại nằm nghiêng!
Trong phòng này chỉ có mình tôi, mà tôi thì chưa từng đụng tới thi thể, vậy thì ngoại trừ chính thi thể tự động đậy, thì không còn cách giải thích khác!
Tôi nhấc chân, đi về phía trước giường. Hiện tại tôi có ra cũng không ra được, dù sao đây cũng chỉ là mộng, tất cả đều là ảo, cho dù có xảy ra chuyện gì đi nữa, thì cùng lắm là tôi bị hù thêm một lần mà thôi!
Ở phía sau lưng, Tử Trúc đứng ở khe cửa, nhìn động tác của tôi, thầm mắng một tiếng ‘ngu ngốc’!
Nó nghĩ nghĩ, cảm thấy có lẽ nên để cho tôi gặp thứ đó một lần, để cho tôi biết Nghị Lâm đã dịu dàng với tôi như thế nào thì hơn, cho nên nó thoải mái dán lưng vào khe cửa, thuận tiện xem kịch vui ở trong phòng!
Tất nhiên là những điều này mãi sau này tôi mới biết, hiện tại tôi đang đứng trước giường, giường được che một tấm vải trắng mờ, có thể loáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-thu-12/2835745/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.