Hai đôi mắt cứ như thế mà lăn ra khỏi hộp, xuất hiện trước mặt tôi. Đôi mắt đó vẫn còn dính máu, giống như vừa bị móc ra không lâu, máu từ đôi mắt dính lên sàn nhà, kéo dài một đoạn tới tận chân giường.
Tôi cứ ngơ người nhìn nó như vậy. Không biết có phải do tôi gặp ảo giác hay không, tôi hình như lại nhìn thấy tân lang đang nằm trên giường đứng dậy. Cứng ngắc nhặt con ngươi ở dưới đất lên, bình thản cho vào miệng, thưởng thức như cao lương mỹ vị.
Tôi: “…” Ọe!
Thật sự buồn nôn!
Hình ảnh trước mắt lại mờ dần đi, lại biến thành hình ảnh của hai cô gái cũng mặc hỷ phục, nhưng hốc mắt đỏ tươi, không có đôi mắt. Bị treo lơ lửng trên xà nhà, hai tay buông thỏng. Thế nhưng hai chân lại cong lên một cách quái dị, giống như bị người buộc cố định lại.
Thế nhưng vấn đề là tôi không hề nhìn thấy một sợi dây nào cả!
Như vậy có nghĩa là, tân nương đó thật sự đang lơ lửng, chứ không phải bị treo lên.
Tôi sờ trái tim đang đập thình thịch của mình, cứ tiếp tục bị dọa thế này, kiểu gì tôi cũng bị dọa tới mức xuất hiện bệnh tim.
Tôi nhắm mắt, lắc đầu. Xua đi tiếng ồn ào trong đầu, cuối cùng mở to mắt ra. Lần này thì hay rồi, không nhìn thấy gì cả. Thế nhưng tôi thà là mình nhìn thấy gì đó còn hơn.
Ít ra khi nãy tôi còn có thể nhìn thấy, biết những thứ đó ở chỗ nào. Còn hiện tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-thu-12/2835742/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.