Lúc hòa thượng kia tìm tới Diễm Linh Cơ và VôSong Quỷ, hai người đang bắt một con thỏ làm thịt.
Với thiên phú điều khiển lửa của mình, DiễmLinh Cơ có thể dễ dàng thiêu rụi bộ lông thỏ, nhưng Vô Song Quỷ có nói thế nàonàng cũng không chịu dùng lửa thiêu, không còn cách nào khác, hắn đành phải tựmình ngồi cạo lông cho nàng.
Con thỏ nhỏ xíu bị Vô Song Quỷ túm chặt tronglòng bàn tay thét lên chói tai, nhưng không thể thoát khỏi số mệnh của mình.
Hai người đứng bên cạnh một con suối, còn hòathượng xuất hiện ở đầu bên kia con suối. Im lặng xuất hiện, không hề có chút tiếngđộng nào. Khiến Vô Song Quỷ nhìn thấy hắn mà ngơ cả người, bàn tay đang túm chặtcon thỏ cũng thả lỏng hơn hơn không ít. Thỏ con như được đại xá, hé miệng cắn mạnhvào tay Vô Song Quỷ, xong trườn ra ngoài nhảy về phía hòa thượng.
Tất nhiên vết thương con thỏ kia gây ra VôSong Quỷ chẳng buồn đề ý, nhưng thứ hắn kiêng kị hơn cả chính là hòa thượng đứngbên bề đối diện đang vuốt ve con thỏ trong tay.
“A di đà phật, ngã phật từ bi, súc sinh cũnglà sinh mạng, sao có thể tự tiện lạm sát nó như vậy.”
“Ngươi… Tên đầu trọc, sao ngươi có thể tìm rata?” Vô Song Quỷ kinh ngạc không thôi, rõ ràng hắn đã chạy rất xa, tại sao tênhòa thượng này lại có thể tìm tới?
“A di đà phật, bần tăng tự nhiên có cách, sátkhí của thí chủ vẫn quá nặng, xin hãy theo bần tăng về để tiếp tục thanh lọcsát khí.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-thu-12/2835680/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.