“Hướng!” Ngọ Lăng Phong vừa xuống lầu liền thấy Triêu Hiểu Đồng đang định đi ra ngoài
“Đi đâu?”
“Ách ~ ta ~ ta ~” Ngọ Lăng Phong vốn chỉ tuỳ tiện hỏi thôi, không ngờ nàng ta lại nói năng lắp bắp như vậy, làm nàng có chút tò mò
“Sao cứ lắp bắp ta ta mãi thế ? !” Giống như đang làm chuyện xấu bị bắt quả tang vậy
“Ách ~ không có ~ không có gì !” Lần đầu tiên bị bắt quả tang, Triêu Hiểu Đồng không biết làm sao
Không có gì? ! Ngọ Lăng Phong quái dị nhìn nàng
“Đợi chút, ta có việc muốn nói !” Đến lúc để mọi người biết rồi, dù sao sớm muộn gì cũng phải nói thôi
“Nga ~” Triêu Hiểu Đồng biết điều trở về chỗ ngồi, không dám dị nghị, mặc dù trong lòng đang gấp gáp! Ở nhà, nàng luôn là người không có chủ kiến, bởi vì “đần” a !!!
“Những người khác đâu? !” Ngọ Lăng Phong vừa hỏi xong, Diệp Tĩnh Tịch vừa lúc đi từ trên lầu xuống
“Có chuyện gì không?” Diệp Tĩnh Tịch nhìn Triêu Hiểu Đồng đang rất gấp gáp, lại nhìn Ngọ Lăng Phong
“Uk ~!” Ngọ Lăng Phong ngồi xuống sofa, lấy li cà phê lên uống một hớp
“Các ngươi không phải muốn biết chuyện ở Đường triều sao ?”
“Muốn nói ?” Diệp Tĩnh Tịch ngồi xuống bên cạnh nàng
“Thật ra thì cũng không có gì!” Ngọ Lăng Phong đại khái nói về kinh nghiệm của mình ở Đường triều, bao gồm cả lễ “vứt tú cầu chọn hôn” kinh thiên động địa kia
“Vứt tú cầu chọn hôn? !”
“Ha ha ~ thật vui quá ~ “
“Người nào vứt tú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-nong-tinh/1582457/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.