Chương trước
Chương sau
“Biết điều một chút ở bên cạnh ta!”
Cái này mà gọi là giúp đỡ sao ?! Ngọ Lăng Phong lảng tránh ánh mắt thâm tình của hắn. Khó trách hắn tìm trăm phương ngàn kế không cho nàng ra cửa, thì ra là có người muốn mạng của nàng! Nhưng thế thì sao chứ ?! Chờ chết cũng không phải tác phong của nàng, nằm trong thế bị động càng không phải! Dù sao thời gian ở Đường triều cũng không còn nhiều, giúp hắn một lần cũng được ! Đây là bản lĩnh mà nàng thông thạo nhất. Ngọ Lăng Phong khẽ đảo mắt, trong lòng thầm tính toán
Mạc Kính Phong có khách, rốt cuộc cũng cho nàng ra khỏi thư phòng, nhưng cũng chỉ được nằm trong vùng tầm mắt của hắn ! Nhưng đây đã là ân huệ khó được của Ngọ Lăng Phong rồi ! Khó khi được “phóng sinh”, ít ra cũng không nên làm … mình thất vọng !!!
“Hai người các ngươi! Buồn không?”
Tiểu Thúy Tiểu Hồng nhìn nhau một cái, dẹp miệng, gật đầu! Thật hoài niệm cuộc sống tự do trước đó cùng tiểu thư! Bây giờ tiểu thư bị cấm chân, các nàng cũng không đi chơi được! Vì các nàng phải hầu hạ chủ tử a !!!
“Hắc hắc ~! Tiểu Thúy ~ ngươi tới đây một chút! Ta có chuyện muốn nói với ngươi!” Ngọ Lăng Phong nháy mắt mấy cái.
Tiểu Thúy không hiểu nhìn Tiểu Hồng 1 cái, sau đó đi về phía trước
“Tiểu thư! Có chuyện gì không?” Ánh mắt của tiểu thư rất kì lạ a ! Nếu là lúc trước, nàng nhất định hưng phấn muốn chết ! Bởi vì chỉ cần tiểu thư nở nụ cười này, nhất định là có chuyện vui ! Nhưng bây giờ khác rồi a, nàng bị cấm chân, không thể làm loạn !
“Hư ~” Ngọ Lăng Phong chỉ chỉ người ngồi cách đó không xa, “Ngươi còn nhớ không ? Ở đông Lâm!” Hắn đang nhìn nàng ! Làm bộ như đang xem sách, nhưng thật ra là nhìn nàng ! Xem ra người muốn mạng nàng cũng không xa lạ gì ! Khó trách Mạc Kính Phong chuyện bé xé ra to muốn nàng ở bên cạnh hắn! Thì ra là địch nhân ngay trong phủ !
“A ~! Ngô ~!” Tại sao lại bịt miệng nàng lại ? Nàng phải đi báo cho lão gia phu nhân thiếu gia biết a ~~~
“Đừng cãi ~!” Tiểu Thúy gật đầu, Ngọ Lăng Phong mới buông tay!
“Tiểu thư, chúng ta phải đi nói cho thiếu gia nhanh!” Không biết bây giờ còn kịp hay không
“Hắn đã biết !”
“A?” Thiếu gia làm sao mà biết được? ! Nếu biết rồi sao còn giữ hắn lại ? Phải đưa hắn đến nha môn mới đúng ?”
“Đừng nói nhiều ! Có muốn chơi trò vui không ? Hắc hắc !”
“Chơi ~ chơi cái gì?” Tiểu thư bây giờ nhìn thật gian trá nha
“Ngươi tới đây một chút ~ ta cho ngươi biết nên làm gì …
“Hì hì… Ta biết rồi!” Tiểu Thúy che miệng cười trộm! Chiêu này của tiểu thư đúng là quá độc !!!
“Vậy đi đi ! Đừng nhiều lời”
“Biết rồi!” Tiểu Thúy mặt mày hớn hở che miệng rời đi!
Có kịch vui xem ! Hắc hắc !
Ngọ Lăng Phong ánh mắt lơ đãng nhìn qua Lưu Phúc ! Sách sách ~! Ngọ Lăng Phong mỉm cười hết sức “thân thiện” với hắn, sau đó quay sang Tiểu Hồng
“Tiểu Hồng? !”
“Dạ ?”
“Sách ~! Ngươi đi đại tiện a ?!” Mặt thúi như vậy!
“Chán! Người ta không có!” Chỉ là có chút mất mác mà thôi!
“Vậy sao mặt người rầu thế ? Ai thiếu tiền ngươi không trả sao ?” Nhà này chủ tớ đúng là cá tính giống hệt nhau, động cái là mặt nghiêm lên
“Không có !” Tiểu Hồng liếc nàng một cái, tiếp tục cúi đầu!
Sách! Còn nói không !
“Xem ra ngươi không có tâm tình chơi trò vui a ! Ai ~ vốn có nhiệm vụ trọng yếu giao cho ngươi!” Ngọ Lăng Phong làm bộ bất đắc dĩ thở dài! Người đơn thuần dễ hiểu nhất, tâm tư đều đặt lên mặt, nàng biết rõ nha đầu này tám phần là đang ghen tị nàng chỉ biết chơi cùng Tiểu Thuý, không đếm xỉa đến nàng ta, kì thật nàng có nhiệm vụ khác muốn giao cho nàng ta làm
“Không phải ~ không phải ~ tâm tình của ta đang rất tốt!” Thì ra tiểu thư còn nhớ đến nàng a! Nàng còn tưởng nàng ta chỉ muốn chơi với Tiểu Thuý thôi !!!
“Tới đây, ta chỉ ngươi làm!” Sau đó, Ngọ Lăng Phong nhỏ giọng nói với nàng
“A? Tại sao a? !” Nghe xong lời nàng, Tiểu Hồng vẻ mặt nghi hoặc!
“Đừng hỏi! Nhanh đi!” Ngọ Lăng Phong đẩy khẽ nàng một chút!
“Tiểu thư ~ ngươi thật đáng ghét!” Tiểu Hồng trợn mắt nhìn nàng , mắc cở đỏ mặt rời đi! Buồn bực trong lòng bị quét sạch ! Nhưng trong lòng nàng vẫn còn một nghi vấn, sao tiểu thư lai muốn nàng bôi mật đường và bột ớt lên giấy vệ sinh ?
Một lát sau.
“Tiểu thư ~ tốt lắm!” Tiểu Thúy cầm linh lung trong tay đi đến, đưa bánh bao phỉ thuý đến trước mặt nàng. Bởi vì Ngọ Lăng Phong đặc biệt thích ăn, nên Mạc Kính Phong thường mua nhiều bánh bao linh lung để nàng ăn
“Ngươi đã làm đầy đủ những gì ta phân phó rồi sao ? !” Sách sách! Thật đáng tiếc cho những trân phẩm này a !
“Dạ! Đã làm đầy đủ!” Tiểu Thúy cung kính nói
“Tốt!” Lúc này Tiểu Hồng cũng trở lại.
“Tiểu thư!”
“Thế nào? !”
“Cũng đã làm xong!” Đúng là mất quá nhiều thời gian của nàng, phải vừa bôi vừa sợ người ta phát hiện
“Hay lắm!” Ngọ Lăng Phong vung lên nụ cười tà ác, “Nhớ lấy! Kêu các ngươi ăn các ngươi nhất định phải ăn, còn phải làm cho giống ta !” Ngọ Lăng Phong dặn dò lần cuối
“Hì hì ~! Biết rồi!” Tiểu Hồng Tiểu Thúy liếc nhau một cái! Có người cũng đang nhíu mày !
“Tốt ~ tỷ muội ~ chúng ta lên đường!” Ngọ Lăng Phong đứng dậy, mang theo hai tỳ nữ, chậm rãi đi đến Lưu phúc cách đó không xa
“Các nàng muốn làm gì? !” Lâm Gia Hưng không hiểu gì nhìn về phía bạn tốt, lại nhìn thấy mặt hắn càng lúc càng âm trầm
Nữ nhân chết tiệt ! Nàng đã biết người định hại nàng là ai, lại chủ động đưa dê vào miệng cọp! Mạc Kính Phong nghiêm mặt, mặc dù biết Lưu Phúc tạm thời chưa dám hạ thủ, nhưng lòng vẫn lo mãi không yên
“Nữ nhân chết tiệt ! Đây là lần cuối hắn dung túng cho nàng ! Hắn cũng muốn xem xem nàng muốn làm cái gì.
“Lưu đại ca!” Ngọ Lăng Phong gọi
“Dạ ~ tiểu thư có chuyện gì sao?” Lưu phúc lắp bắp nói. Dù sao hắn cũng đang làm chuyện ám muội. Nếu không phải đã lỡ lao đầu theo lao, hắn cũng không đường cùng đến mức này! Đi hại người, khi tỉnh ngộ lại thì đã không còn kịp nữa ! Trước đây ở Mạc phủ, hắn luôn sống tự do tự tại, nay lại bị người ta khống chế, chỉ lỡ bước một bước sai thôi, chắc chắn sẽ thành thiên cổ hận ngàn đời !
“Ha hả ~ không có chuyện gì! Ta nhìn thấy ngươi ngồi ở đây, đang tính sổ sách sao ?” Ngọ Lăng Phong phất tay ý bảo hắn ngồi xuống, nàng cũng ngồi xuống đối diện
Lưu phúc nắm quyển sách trong tay, muốn nói nhưng không nói được, đành tuỳ ý nhìn nàng ngồi xuống
“Chẳng qua là xem sách một chút thôi!” Kể từ khi Mạc Kính Phong phát hiện những sổ sách kia có vấn đề sau, Mạc Kính Phong cũng không để hắn và Lưu quản gia quản lí sổ sách nữa. Hắn lo lắng thân phận bị bại lộ, nhưng thấy Mạc Kính Phong vẫn không có động tĩnh gì, Lưu quản gia cũng không quan tâm đến sổ sách nữa, hắn mới tiếp tục ở lại
“Ha hả ~ Lưu đại ca thật đúng là chăm học khổ học a!” Ngọ Lăng Phong cười cười! “Đúng rồi! Cũng qua giờ ngọ rồi, ngươi chưa ăn cơm sao ? Ta có bánh bao linh lung đây, Lưu đại ca không ngại thì cùng ăn đi!” Nói xong, Ngọ Lăng Phong cầm lấy một cái lên, bỏ vào miệng
Lưu phúc thầm nuốt nuốt nước miếng, linh lung Phỉ Thúy bánh bao xa gần lừng danh, nhưng quý vô cùng, cho dù là đại phú đại quý cũng phải xếp hàng để mua, huống chi là dân đen như hắn càng không nghĩ tới, hiện giờ cũng có chút đói bụng, nhưng quan niệm về chủ tớ, hắn cũng không quên !
“Không cần! Tiểu thư tự ăn là được rồi !”
“Ai nha ~ không cần phải khách khi với ta ! Ngươi biết ta bình thường cũng không quan trọng mấy cái giai cấp này, Tiểu Thuý Tiểu Hồng cũng ăn đi !” Ngọ Lăng Phong nháy mắt với hai nàng
“Tạ ơn tiểu thư!” Tiểu Hồng Tiểu Thúy hiểu ý đi đến, cũng lấy một cái bỏ vào miệng mình ăn
“Lưu đại ca! Không cần phải cung kính như thế, tiểu thư thật sự rất tốt!” Tiểu Thúy vừa ăn vừa khuyên hắn!
“Đúng vậy ! Ngươi thử ăn xem bánh bao này khác với bánh bao bình thường thế nào” Tiểu Hồng cũng cổ động theo
“Này ~” Lưu Phúc nhìn các nàng, tiến thoái lưỡng nan. Tuy không muốn nhận ân huệ của Ngọ Lăng Phong nhưng cái bụng hắn lại không chịu nghe lời, vậy thì ăn trước rồi tính đi !!!
“Vậy tiểu sinh tạ ơn tiểu thư” Nói xong, hắn cũng bỏ một miếng vào miệng mình
Hắc hắc ~ ha ha ~ trúng kế ! Ngọ Lăng Phong cùng Tiểu Hồng Tiểu Thúy cười thầm trong lòng!
“Mạc huynh ~ không hiểu sao ta cảm thấy cả người đều sợ hãi !” Xa xa trong thư phòng, Lâm Gia Hưng toát mồ hôi lạnh nhìn các nàng, tuy các nàng cười rất ôn hoà, nhưng càng ôn hoà, hắn lại càng cảm thấy kì quái
Mạc Kính Phong liếc hắn một cái, không nói lời nào! Người đàn bà kia rốt cuộc là đang làm gì ? Nhưng chỉ một lát sau, nghi vấn của bọn họ đã được giải đáp ! Chỉ thấy Lưu Phúc đột nhiên đứng lên khom người với Ngọ Lăng Phong, sau đó vẻ mặt thống khổ nhanh chóng rời đi! Mà ba nữ nhân phía sau đã sớm cười té ghế !
“Ha ha ~!” Nhìn hắn rõ ràng đang thống khổ nhưng vẫn phải nhịn không biểu lộ ra mặt, Ngọ Lăng Phong hưng chí cười to ! Để xem, từ nhà xí đi ra hắn còn giả bộ được không a !
“Ha ha ~!” Thật khôi hài!
“Ngươi đã làm cái gì hắn ?!” Mạc Kính Phong đi đến phía sau nàng
“Ha ha ~ không có ~ không có gì ~” Ngọ Lăng Phong cười đến thở không ra hơi! “Chỉ thử sức chịu đựng của hắn 1 chút mà thôi!” Không biết mấy ngày nữa hắn mới ngồi lên được nhà xí nhỉ ?
“Ngọ Nhi ~ ngươi đang mạo hiểm!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.