Chương trước
Chương sau
Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
*************
Tin tức Tiêu Khải bởi vì thương tâm quá độ theo Hoàng hậu trở về Thần Thú vừa ra, nhất thời chấn động toàn bộ công chúng Đế quốc——
[ Mẹ kiếp, đây không phải là thật chứ, Nhị điện hạ không còn? ]
[ Kích thích như vậy sao, tôi nhớ không lầm, ngày hôm qua còn có người hoài nghi cái chết của Hoàng hậu có liên quan đến Nhị điện hạ, sáng nay thức dậy, liền nói cho tôi biết Nhị điện hạ không còn? ]
[ Gần đây là làm sao vậy, sao lại không yên bình như vậy? ]
[ Điên rồi điên rồi, Nhị điện hạ cứ như vậy không còn? ]
[ Tôi làm sao cảm thấy đáng sợ như vậy sao, Nhị điện hạ nói không còn thì không còn, tôi thật sự không tin hắn là bởi vì thương tâm quá độ không còn được không? ]
[ Không dám nghĩ sâu, chỉ cảm thấy phi thường đáng sợ! ]
[ Tôi chỉ muốn nói một câu, có phải muốn thay đổi hay không, cảm giác sắp có chuyện lớn phát sinh, bão táp đã bắt đầu! ]
[ Phía trên đang nói cái gì, tôi như thế nào một câu cũng nghe không hiểu! ]
......
Khi Vương Nhất Bác nhận được tin tức, chỉ biểu hiện ra kinh ngạc trong nháy mắt, nhưng rất nhanh khôi phục tự nhiên, nói với tùy thị đến nói chuyện này cho hắn: " Ta biết rồi, Tam điện hạ nếu có nhu cầu cứ việc tới tìm ta."
" Ta sẽ chuyển lời cho Tam điện hạ."
Sau khi tùy thị rời đi, Tiêu Chiến đi đến bên cạnh Vương Nhất Bác, nắm lấy tay hắn: " Trời lại mưa, lát nữa chúng ta ăn lẩu thế nào? "
Vương Nhất Bác rũ mắt nhìn cậu, khẽ nhếch khóe môi: " Được."
Bên ngoài bão táp như thế nào cũng không quan trọng, ở đây vẫn yên tĩnh an bình.
Nghe tiếng mưa xuân bắn tung tóe bên ngoài và ăn lẩu nóng hổi là một chuyện vô cùng dễ chịu.
Thỏ con trên đỉnh đầu có chồi non xuất hiện, ngồi trên vai Vương Nhất Bác, đôi mắt to màu đỏ nhìn khí trắng từ trong nồi bay ra, phát ra tiếng kêu đáng yêu: " Chiu~"
Vương Nhất Bác đưa tay sờ sờ đầu nó, con sư tử lớn biếng nhác nằm bên đùi hắn, xoay người lăn lộn.
......
Lúc Tiêu Tán nghe được tin Tiêu Khải trở về Thần Thú, lập tức liền thay đổi sắc mặt, truy hỏi tùy thị của mình: " Làm sao có thể, có phải nghe lầm hay không?"
Tùy thị cúi đầu: " Tin tức đã được công bố ra bên ngoài, không thể sai."
" Làm sao có thể, ngày hôm qua..." Đêm qua cậu ta còn nhìn thấy Tiêu Khải cùng Tiêu Đỉnh nói chuyện, sao sáng nay Tiêu Khải lại không còn, chuyện này cậu ta chỉ cảm thấy không thể để cho bất luận kẻ nào biết.
Tiêu Tán tự nhủ mình bình tĩnh, cho dù bình thường cậu ta lăn lộn một chút, nhưng thân là một thành viên của hoàng thất, loại thời điểm này luôn có một loại trực giác, có chuyện gì đó sắp xảy ra.
Chỉ là Tiêu Tán không dám nghĩ sâu: " Đại hoàng huynh bên kia có tin tức chưa, có nói khi nào trở về không?"
" Chưa từng nghe nói ạ."
Tiêu Khải là một trong hai Alpha duy nhất của hoàng gia, hiện tại gã đã không còn, ứng cử viên cho vị trí đó cũng chỉ còn lại Tiêu Chinh.
Quốc Vương hẳn là sẽ để Tiêu Chinh trở về đi.
Chuyện như vậy đã xảy ra hẳn là gã cũng sớm trở về thôi.
Nghĩ như vậy, Tiêu Tán nhịn không được nghĩ Tiêu Chinh thật sự còn có thể trở về sao?
Lúc này Quốc Vương đang để tâm phúc liên lạc với Tiêu Chinh, xảy ra chuyện như vậy, là Alpha duy nhất còn sót lại của hoàng gia hiện giờ, Tiêu Chinh nhất định phải trở về trước tang lễ của Tô Chu và Tiêu Khải.
Chỉ là làm cho Quôcd Vương thật không ngờ chính là trước kia có thể thuận lợi phát ra tin tức, lúc này đây lại như đá chìm biển rộng.
Dự cảm mơ hồ không tốt bò lên trong lòng ông...
•••52Hz•••
Gần đây Tiêu Chinh đã phát hiện ra rằng tàu của họ đang bay theo con đường quen thuộc của gã.
Càng đến gần tinh cầu thủ đô, tâm tình Tiêu Chinh càng kích động.
Nhưng trong kích động, mơ hồ sinh ra một loại dự cảm rất không tốt, luôn cảm thấy có chuyện gì sắp xảy ra.
Gã to lớn vẫn giống như trước kia nói rất nhiều, đồng dạng cũng nhờ gã nói nhiều, làm cho Tiêu Chinh từ trong đó nhận được rất nhiều tin tức.
Đây cũng không phải là ảo giác của gã, chiến hạm đúng là đang hướng tới gần tinh cầu thủ đô, chỉ là vì cái gì gã không biết.
" Hắc, ta cảm thấy gần đây thời gian ngươi ngẩn người thật sự là càng ngày càng nhiều."
Tiêu Chinh liếc nhìn gã: " Chúng ta sẽ dừng chân tại tinh cầu thủ đô sao?"
" Hẳn là sẽ vậy, vì sao lại không, thật vất vả mới đến được tinh cầu thủ đô." Giọng điệu của gã to lớn rất khẳng định, tựa hồ cũng không cảm thấy chiếc tàu chiến này tới gần tinh cầu thủ đô có vấn đề gì.
Không đợi gã mở miệng, chỉ thấy Thích Vụ đi vào: " Hai người các ngươi, theo ta tới đây, có một công việc tốt. "
" Thích ca có việc gì tốt vậy, làm xong có đùi gà ăn không?"
" Đương nhiên." Thích Vụ nói xong cười với gã to lớn.
Nghe thấy cậu trả lời khẳng định, gã to lớn lập tức nói: " Quả nhiên đi theo Thích ca có thịt ăn."
" Bớt nói nhảm, hai người theo ta đến phòng thông tin phía trên, không biết làm thế nào lại bị rò rỉ nước." Thích Vụ nói lời này, vẻ mặt phiền toái chán ghét chết đi được.
Nhưng Tiêu Chinh lại từ trong lời nói của cậu bắt được ba chữ " phòng thông tin".
Phòng thông tin trong chiến hạm có thể nói là địa phương trung tâm, hiện giờ Thích Vụ cứ như vậy dẫn hai người bọn họ đi qua, thật sự không có gì sao?
" Phòng thông tin?" Gã to lớn hiển nhiên cũng chú ý tới vấn đề trung tâm này, vẻ mặt kinh ngạc.
Thích Vụ cười nói: " Yên tâm đi, ta mang theo hai người các ngươi đi qua, không có việc gì, xảy ra chuyện ta gánh vác, nhanh đi đi, không đi sẽ tràn nước lớn."
Tiêu Chinh nghe thấy lời này, nghi hoặc trong lòng dần dần nhỏ đi.
Có vẻ như đó chỉ là một tai nạn.
Nhưng tai nạn này có thể trở thành chìa khóa cho gã.
Đi tới phòng thông tin phía trên, quả nhiên tựa như Thích Vụ nói, ống thoát nước phía trên nứt ra: " Ngươi và ta đi lấy dụng cụ, trước tiên ngươi loại bỏ thứ vướng víu ở đây đi. "
Thích Vụ nói xong, gọi gã to lớn đi.
Còn lại Tiêu Chinh đứng ở trong phòng, đầu ngón tay nổi lên tê dại khẩn trương.
Đưa tay đóng cửa sau lưng lại, Tiêu Chinh nhanh chóng đi tới trước bàn điều hành, chỉ cần gã liên kết lên quang võng, là có thể phát ra tín hiệu cầu cứu.
Quá trình liên kết rất thuận lợi, chỉ là ngay khi gã gửi tin nhắn, nhìn thấy hai đề tài khu tin tức đang được thảo luận.
# Hoàng hậu trở về Thần Thú. #
# Nhị điện hạ trở về Thần Thú #
......
Trong lòng Tiêu Chinh chấn động, nhưng do tin tức phía sau.
Tiêu Khải cư nhiên đã chết?
Làm thế nào nó có thể xảy ra được?
Nếu Tiêu Khải chết, vậy người đứng sau chiến hạm này là ai?
Giờ khắc này trong lòng Tiêu Chinh lại tràn ngập nghi hoặc, hơn nữa mồ hôi lạnh đều rơi xuống.
Nếu không phải Tiêu Khải, sẽ là ai đây?
Đột nhiên hệ thống phát ra cảnh báo chói tai, Tiêu Chinh hoảng sợ, nhanh chóng tắt quang võng, lại trong lúc hoảng loạn không biết đụng vào chỗ nào, tên của chiến hạm này nhảy ra: Tinh Huân-01.
Nhìn thấy hai chữ Tinh Huân kia, đầu óc Tiêu Chinh ong ong một chút.
Tinh Huân, chiến hạm Vương Nhất Bác tự tay chế tạo.
Gã từng ở trong nhà đấu giá, có được hệ thống động cơ chiến hạm đã ngã xuống này.
Nhưng hiện tại chiếc chiến hạm giam cầm gã lại chính là Tinh Huân.
Điều đó có nghĩa là tin tức về cái chết của 3000 binh sĩ là giả mạo.
Vương Nhất Bác đã giấu bọn họ đi?
Ý thức được đây có thể mới là chân tướng, tay chân của Tiêu Chinh lạnh lẽo, trái tim nhảy lên điên cuồng.
Vương Nhất Bác muốn làm cái gì, rốt cuộc hắn muốn làm cái gì?
Ngay khi gã không dám nghĩ đến đáp án kia, bên cạnh đột nhiên xuất hiện một chùm tia sáng.
Lúc này người không ngừng xuất hiện trong đầu Tiêu Chinh, dùng hình ảnh ba chiều xuất hiện trước mặt gã.
Tựa hồ đối phương đối sự xuất hiện ở chỗ này của gã cũng không có cảm thấy ngoài ý muốn: " Đại điện hạ, đã lâu không gặp. "
" Vương Nhất Bác, là ngươi!!" Tiêu Chinh dường như còn chưa lấy lại tinh thần khỏi khiếp sợ.
Mà Vương Nhất Bác đã ngồi xuống, bình tĩnh nhìn gã, " Thoạt nhìn ngươi hình như rất bất ngờ."
" Giấu giiếm tin tức bọn họ còn sống, ngươi rốt cuộc muốn làm cái gì, ngươi điên rồi sao, ngươi đây là mưu phản!"
Tiêu Chinh đỏ mắt, Vương Nhất Bác điên cuồng khiến gã từ trong đi ra ngoài sợ hãi, bởi vì cảm thấy, nếu là người trước mắt mà nói, như vậy xác suất thành công là rất lớn.
" Còn phải cảm tạ các ngươi cho ta cơ hội." Lúc nói chuyện này Vương Nhất Bác nhếch khóe môi, lộ ra một tia trào phúng.
Tiêu Chinh trong nháy mắt liền ý thức được cái gì: " Trong đó nhất định có hiểu lầm!"
" Hiểu lầm sao, có lẽ đi." Vương Nhất Bác hình như đã không muốn nghiên cứu sâu hơn loại chuyện này nữa.
Hắn chỉ biết, trận chiến Tinh Hải, trên đường trở về, chiến hạm đến nghênh đón bọn họ đột nhiên bùng nổ, nếu không phải hắn vẫn cảnh giác hoàng thất, trận chiến kia chỉ sợ thật sự sẽ chết rất nhiều người.
Nghĩ đến Đồ Lẫm muốn chặn pháo kích, tiếng khóc nức nở của Thích Vụ, cùng với tuyệt vọng của mọi người.
Vương Nhất Bác từ đó về sau liền rất rõ ràng ý thức được, chỉ cần hắn còn sống, Quốc Vương sẽ không chịu đựng được hắn.
Điều này có thể xảy ra một lần, cũng có thể có lần thứ hai.
Mà hắn làm sao có nhiều cơ hội như vậy, dùng mạng đi liều mạng.
Toàn bộ nổ chết, chỉ để hắn một mình trở về, thả lỏng cảnh giác của Quốc Vương, từ đó mưu tính.
Tại thời điểm đó, hắn đã nghĩ ra cách duy nhất này để giải quyết vấn đề. Ngay cả khi rủi ro là rất lớn, cơ hội cùng tồn tại với rủi ro.
Thậm chí nhận được hồi báo còn lớn hơn hắn nghĩ.
Không biết nghĩ tới cái gì, Tiêu Chinh nhìn vẻ mặt lạnh như băng của Vương Nhất Bác trào ra một chút ôn nhu: " Ngươi rốt cuộc đang mưu tính cái gì, Vương Nhất Bác!"
Vương Nhất Bác ngẩng đầu nhìn, trong ánh mắt của hắn không có một chút nhiệt độ: " Nhị điện hạ trở về Thần Thú, Đại điện hạ trên đường trở về biến mất, tin tức như vậy thả ra, ngươi cảm thấy Quốc Vương sẽ như thế nào?"
" Cho dù chúng ta đều chết hết, Đế quốc cũng sẽ không trở thành của ngươi, ngươi đừng quên còn có Tiêu Đỉnh, còn có Tiêu Tán!"
Vương Nhất Bác cười nhạo một tiếng: " Tam điện hạ đúng là ngoài dự liệu, nhưng cũng nhờ gã, làm cho kế hoạch của ta sớm được thực hiện. Vốn còn muốn lợi dụng ngươi công phá phòng ngự bên ngoài hoàng thất bằng quan hệ giữa các ngươi, nhưng lại không nghĩ tới, đệ đệ tốt của ngươi một mình từ bên trong hủy đi tất cả các ngươi, so với các ngươi mạnh hơn gấp trăm lần, nơi đó có một phần tư liệu, là phần thưởng cho ngươi, sau khi xem qua sẽ có người mang ngươi rời đi."
Hết chap 128.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.