Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
**********************
Thấy Cảnh Trực một chút ý tứ nhượng bộ cũng không có, Tiêu Tán nhíu mày, trên mặt bình tĩnh từng chút từng chút nứt ra.
Mặc dù lúc trước đã dặn dò tùy thị không được nói lung tung, nhưng đến loại địa phương này, Tiêu Tán hoàn toàn không biết những người này sẽ dùng thủ đoạn gì với tùy thị của cậu ta.
Cho dù bọn họ không dám dùng trên người cậu ta, nhưng đối với tùy thị cũng sẽ không nương tay.
Bỗng nhiên trong nháy mắt ý thức được mục đích của bọn họ, tâm tình Tiêu Tán từng chút trầm xuống.
Cảnh Trực lúc này cũng không mở miệng nữa, tựa như đang chờ phó quan thẩm vấn trở về.
Trong phòng thẩm vấn yên tĩnh chỉ còn lại tiếng tích tắc của đồng hồ.
Từng tiếng từng tiếng nặng nề nện vào trong lòng Tiêu Tán.
Giống như đếm ngược đến giờ phán xét của cậu ta.
Cánh cửa đóng chặt "rầm rầm" từ bên ngoài mở ra, phó quan ôm một văn kiện đi vào.
Tiêu Tán mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn về phía Cảnh Trực.
Cảnh Trực tiếp nhận văn kiện do phó quan đưa tới, mỉm cười với cậu ta, ý bảo chờ một chút.
Trái tim của Tiêu Tán đã nâng lên tới cổ họng.
Một lúc sau, Cảnh Trực nhíu mày, sau đó nhìn về phía Tiêu Tán một cái, lại nhìn phó quan.
" Điện hạ, dựa theo sự ưu đãi luật pháp của Đế quốc đối với Omega, hình phạt phạm sai lầm của ngài sẽ dựa theo tiêu chuẩn tối thiểu, chỉ là tiêu chuẩn tối thiểu cũng sẽ có trừng phạt. Nhưng nếu ngài hiện tại nguyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-ga-the-cua-dai-su-tu-nguyen-soai/1027282/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.