Edit: Điềm Điềm.
Beta:
**********************
Từ trên xe đi xuống, Tiêu Chiến liền chú ý tới ánh mắt bốn phía hướng về nơi này, hai má giấu dưới khăn quàng cổ có chút nóng lên, đôi mắt đen chợt lóe liếc Vương Nhất Bác một cái, tiến lại gần nhỏ giọng nói: " Em đến có phải không đúng lúc hay không? "
Vương Nhất Bác một tay dắt cậu, một tay xách túi đựng cơm, ánh mắt thản nhiên đảo qua mọi người bốn phía cố ý chậm lại: " Không cần để ý tới bọn họ."
Thôi ngượng ngùng, Tiêu Chiến cười, lại dựa vào bên cạnh hắn, ánh mắt tràn đầy ỷ lại thân mật.
Đám người bốn phía chỉ cảm thấy một làn sóng cơm chó lớn đập vào mặt.
Tin Tứ điện hạ tự mình đến đưa cơm trưa cho Nguyên soái, dùng tốc độ cực nhanh quét qua quân khu.
Có người đem hình ảnh Tứ điện hạ xuống xe ghi lại, gửi lên quang võng.
Mà hai nhân vật chính lúc này đang ngồi trong văn phòng, Vương Nhất Bác một khắc bước vào liền đem đóng cửa lại, thế giới hoàn toàn yên tĩnh lại.
Trong phòng làm việc to lớn như vậy, chỉ có hai người bọn họ, Tiêu Chiến thả lỏng câu nệ, cười nói: " Hôm nay em làm chút đồ ăn ngon, liền muốn đưa tới cho anh. "
Vương Nhất Bác đặt túi đựng cơm lên bàn, đưa tay giúp cậu cởi mũ trên đầu xuống: " Sưởi ấm một chút. "
" Em không lạnh." Tiêu Chiến nắm lấy tay đối phương, muốn cho đối phương biết cậu thật sự không lạnh.
Vương Nhất Bác trực tiếp thuận thế ôm cậu vào lòng: " Em ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-ga-the-cua-dai-su-tu-nguyen-soai/1027267/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.