Chương trước
Chương sau
Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
************
Nghe thấy tin tức hệ thống an ninh ngoài cửa lớn nhắc nhở Mục gia chủ tới cửa bái phỏng, lông mày Tiêu Chiến nhẹ nhàng nhíu lại.
0520 ngửa đầu nhìn về phía cậu: " Chủ nhân có cần thông báo cho sư tử lớn không?"
Người Mục gia đột nhiên tới cửa, Tiêu Chiến ít nhiều biết nguyên nhân, nghĩ đến ngày đó ảnh hưởng tâm tình của Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến liền có chút tức giận: " Không cần, dẫn bọn họ đến phòng khách."
Vì vậy, khi Mục Tâm với Mục Liệu đến, chỉ có một robot nhỏ đứng trên thềm gỗ chờ đợi họ.
" Xin chào, chủ nhân đang ở phòng khách chờ các ngươi."
" Làm phiền."
" Không cần."
0520 dùng âm thanh đáng yêu nói xong, xoay người mang theo hai người đi tới phòng khách, chỉ là sau khi mở cửa, Tiêu Chiến cũng không có ở bên trong.
Sau khi Mục Tâm và Mục Liệu đi vào, 0520 nói: " Các ngươi chờ một chút."
Nói xong đóng cửa lại xoay người rời đi.
Mục Tâm lạnh lùng liếc mắt nhìn Mục Liệu một cái, đã chuẩn bị tốt chờ thật lâu.
Nhưng trên thực tế, Tiêu Chiến cũng không để cho bọn họ chờ lâu, cậu thay một thân quần áo tới.
Trong nháy mắt cửa mở ra, Mục Tâm và Mục Liệu cùng ngẩng đầu, liền nhìn thấy người đứng ở cửa sau lưng là ánh mặt trời rực rỡ, tiểu Onega môi đỏ răng trắng, xinh đẹp làm cho người ta nhịn không được kinh ngạc.
Mục Tâm đứng lên, ngay sau đó kéo Mục Liệu, cung kính kêu một tiếng: " Tứ điện hạ. "
Trong lòng nhịn không được âm thầm kinh ngạc, vị Điện hạ này thật sự là Omega tuyến thể bị hỏng sao?
Bộ dáng này thoạt nhìn cho dù là Ngũ điện hạ cũng không bằng.
Nghĩ như vậy, tâm tình càng thêm chìm xuống.
Tiêu Chiến đi vào, thản nhiên đảo qua hai người, chỉ dừng lại vài giây khi nhìn về phía Mục Liệu: " Xin chào Mục gia chủ, không biết đến thăm là có chuyện gì? "
" Tứ điện hạ, lần này dẫn Mục Liệu tới đây, đặc biệt tới xin lỗi, ta biết lần trước ở Quang Diệu, nó đối với ngài và Nguyên soái có rất nhiều bất kính, ta đã hung hăng giáo huấn nó, kính xin Tứ điện hạ cùng Nguyên soái mở một mắt." Mục Tâm những lời này nhìn như hèn mọn, nhưng lại khắp nơi lộ ra cường thế.
" Khó trách mang theo một thân thương tích tới, chỉ là bộ dáng này, Mục gia chủ là cố ý muốn hãm hại ta sao?" Thanh âm của cậu mềm nhũn nhẹ nhàng, không cường thế lại rất trực tiếp.
Mục Tâm trong lòng căng thẳng, nói: " Điện hạ hiểu lầm rồi, ta cũng không phải ý tứ này, chỉ là nghĩ làm như vậy có thể làm cho ngài bớt giận. "
Tiêu Chiến nở nụ cười: " Bây giờ ngài tới đây chỉ là làm cho ta bớt giận sao? "
"...... Chúng ta có thể đợi Nguyên soái trở về." Mục Tâm không nghĩ tới tiểu Omega nhìn như mềm mại, lại hoàn toàn không sợ bọn họ, so với Tứ điện hạ yếu đuối dễ bị bắt nạt như trong lời đồn, lúc này có sự khác biệt rất lớn.
" Trước khi Mục gia chủ tới cửa cũng chưa từng cẩn thận suy nghĩ qua loại vấn đề này sao, khó trách con cái sẽ làm ra loại chuyện thất lễ này, thì ra là môn phong Mục gia. Phụ hoàng ta trọng lễ nghĩa nhất, là một trong những thế gia, Mục gia chủ có phải nên suy nghĩ lại một chút hay không?" Tiêu Chiến cười nói xong những lời này, Mục Tâm cho dù trong lòng có vô số loại lý do phản bác, lúc này đều phải nghẹn ở trong lòng không thể phát tác.
Không chỉ như thế, Mục Tâm còn phải cúi đầu nhận sai: " Tứ điện hạ giáo huấn đúng ạ. "
" Hy vọng Mục gia chủ sau khi trở về có thể quản giáo con cái trong nhà, không cần xuất hiện vấn đề như vậy nữa, lần này gặp ta cùng Nguyên soái còn tốt hơn một chút, nhưng cũng không nên đem sự dịu dàng của Nguyên soái trở thành nhân từ. Sau khi trở về, Mục gia chủ vẫn là viết thư xin lỗi, công khai thừa nhận sai lầm với Nguyên soái đi, thời gian không sớm, Mục gia chủ mời." Nói xong cậu nghiêng người nhường cửa, ý tứ phi thường rõ ràng.
Chỉ thiếu một câu để cho họ cút!
Mục Tâm cố ý chọn thời gian này tới đây để tránh đối mặt với Vương Nhất Bác, ngờ đâu lại đụng phải vách tường ở chỗ Tiêu Chiến, không chỉ không giải quyết vấn đề, còn phải viết thư xin lỗi.
Làm cho ông vốn muốn khi dễ Tiêu Chiến yếu đuối phải thất vọng.
Ông cho rằng tiểu Omega yếu đuối dễ lừa, nhìn thấy Mục Liệu toàn thân đầy vết thương sẽ sinh ra lòng trắc ẩn.
Hiện tại xem ra lời đồn đều là đánh rắm!
Quả nhiên người có thể ở cùng Vương Nhất Bác không thể là người hiền lành!
Còn nói Vương Nhất Bác dịu dàng, quả thực mù quáng!
Nhìn theo Mục Tâm và Mục Liệu rời đi, Tiêu Chiến rũ mắt nhìn về phía 0520 nhu thuận bên cạnh: " Phát sóng cho sư tử lớn? "
Âm thanh 0520 lộ ra một loại không dám tin: "... Tại sao chủ nhân biết? "
Tiêu Chiến hừ nhẹ một tiếng không nói cho 0520, nó không phát ra thanh âm liền khẳng định được đang làm "chuyện xấu": " Anh ấy nói như thế nào? "
Hiển nhiên là chỉ Vương Nhất Bác.
Bị bắt bài 0520 đành phải nói: " Sư tử lớn nói cậu làm rất tốt, chủ nhân, 0520 cũng cảm thấy chủ nhân dạy người trông rất đẹp! "
Tiêu Chiến cười rộ lên: " Biết rồi, chúng ta đi chuẩn bị cơm tối đi 0520. "
" Tốt lắm chủ nhân."
Tối cùng ngày, trên quang võng xuất hiện một lá thư xin lỗi của Mục gia...
Mục gia: Đầu tiên vô cùng xin lỗi vì chiếm dụng một số thời gian của mọi người ở đây, ta là Mục Liệu của Mục gia, ở chỗ này ta muốn xin lỗi Nguyên soái cùng Tứ điện hạ.
Vì sự thất lễ cách đây không lâu của ta, ta không nên bởi vì bối cảnh trong nhà mà muốn làm gì thì làm, càn rỡ kiêu ngạo, ta đã hoàn toàn nhận thức được sai lầm của mình, sau này tuyệt đối không tái phạm.
Kính xin Nguyên soái và Tứ điện hạ tha thứ, mời công chúng giám sát...
[ Mục gia đang làm cái gì???? ]
[ Mục Liệu không phải là Alpha hoa hoa nổi tiếng kia sao, đột nhiên xin lỗi vì cái gì???? ]
[ Ngửi được mùi dưa!!!!! ]
[ Tôi có một suy đoán táo bạo không biết nên nói không!!!! ]
[ Mời mọi người liên hệ với mấy người trước đó thấy Nguyên soái cùng Tứ điện hạ hẹn hò, lúc ấy có người tiết lộ, ở Quang Diệu Nguyên soái tức giận, bởi vì một thế gia tử, lúc ấy tôi nhớ rõ còn có người hỏi thằng nhóc đó là ai, hiện tại đến xem thằng nhóc đó có phải là Mục Liệu hay không????? ]
[ Vì sao lúc ấy không có xin lỗi, hiện tại đột nhiên xin lỗi, Nguyên soái tính sổ rồi sao??? ]
[ Hi, nguyên bản tôi không muốn nói, nhưng nhìn thấy lời xin lỗi tôi liền đến tiết lộ một chút, tôi đoán là Hạ gia tới cửa báo tin, sau đó Mục Tâm tức giận, đem Mục Liệu đánh một trận, cuối cùng Mục Tâm mang theo Mục Liệu đến cửa xin lỗi. Tôi lớn mật suy đoán một chút công khai xin lỗi hẳn là Tứ điện hạ yêu cầu, bởi vì dựa theo thời gian đó, Nguyên soái hẳn là không ở nhà, chính là vậy! ]
( Cá: Ủa alo camera chạy bằng cơm là có thật hả???)
[ Hợp lý hoài nghi phía trên là người trong cuộc, nói nhiều như vậy, xin nhất định bảo vệ mình thật tốt! ]
[ Chọn thời gian Nguyên soái không có ở đây tới cửa là vì cái gì, khi dễ Tứ điện hạ chúng ta sao, kết quả bị Tứ điện hạ đánh vào mặt??? ]
[ Chỉ có tôi muốn biết Nguyên soái có thể tỏ thái độ chuyện này hay không??? ]
[ Phía trên cậu không phải một mình tôi cũng muốn biết!!! ]
[ Chuyện này cùng Hạ gia có quan hệ gì sao? ]
[ Hạ gia là ông chủ Quang Diệu, tôi hoài nghi sâu sắc tên ngu xuẩn Mục Liệu này bị người ta lừa!!! ]
[Vương Nhất Bác: " Trả thù của ngươi là ý tứ này sao?"]
[ Vừa rồi hình như thấy Nguyên soái đại nhân bình luận???? ]
[ A a a a a, Nguyên soái bình luận kìa, "ý tứ này"???? Ý ngài là sao!!!? ]
[ Là nói Mục Liệu nói muốn trả thù Nguyên soái, kết quả hiện tại chạy tới xin lỗi, Nguyên soái mới có thể nói là "ý tứ này"???? ]
[ Đại biểu lớp trên tổng kết rất đúng chỗ, vì cái gì tôi cảm thấy Nguyên soái có chút tiếc nuối đây ha ha! ]
[ Mục Liệu dám nói trả thù Nguyên soái, người này có phải đầu óc hỏng rồi hay không? ]
[ @Mục Liệu ơi Nguyên soái nói " ý tứ này" kìa???? ]
......
Sau khi gửi thư xin lỗi xong, Mục Liệu đang chờ Vương Nhất Bác tỏ thái độ, nhìn thấy những lời này thiếu chút nữa hộc máu.
Bọn họ từ phủ Nguyên soái đụng phải một cái vách tường trở về, Mục Tâm cũng không để cho gã chữa khỏi vết thương trước, liền để cho gã viết thư xin lỗi. Đều đã làm đến như vậy, kết quả Vương Nhất Bác còn không chịu buông tha.
Mục Liệu bây giờ thật lòng có chút ủy khuất.
Mục Tâm nhìn thấy những lời này sắc mặt nhất thời âm trầm xuống: " Ngươi còn nói trả thù hắn? "
Mục Liệu trong lòng run rẩy, nhỏ giọng nói: " Lúc ấy không nhận ra là hắn, liền... miệng nói một chút, thực sự không muốn trả thù!!"
Nếu sớm biết thân phận đối phương, đánh chết gã cũng không có khả năng, hắn cũng không phải vội vàng chết sớm!
Cho nên Hạ Thanh tuyệt đối là cố ý lừa gạt gã!
" Hiện tại làm sao bây giờ, phụ thân?"
Nếu Vương Nhất Bác vẫn nắm lấy chuyện này không buông.
" Hừ, Mục gia chúng ta lần này mặt mũi đã mất hết, còn có thể làm sao bây giờ, giả bộ cái gì cũng không làm, ngươi gần đây thành thành thật thật ở nhà cho ta, chỗ nào cũng không được đi, ta sẽ mời gia sư đến dạy ngươi!"
Đối mặt với yêu cầu của Mục Tâm, Mục Liệu bây giờ không dám nói không, nhu thuận gật đầu, nhìn tâm tình Mục Tâm giống như bình thản một chút, mới cẩn thận đưa ra yêu cầu.
" Phụ thân con có thể trị liệu được không? " Bây giờ trên người gã thật sự rất đau!
Mục Tâm giống như quyết tâm muốn gã nhớ lâu: " Lần này thương tích ngươi tự dưỡng cho ta, không được dùng máy trị liệu! "
Nói xong không nhìn Mục Liệu, liếc mắt một cái cũng không quay đầu đi.
Mục Liệu bị bỏ lại phía sau: " ~^_^~"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.