Edit: Điềm Điềm.
Beta: Cá.
************
An Hùng cảm thấy mình đã có một giấc mơ rất đẹp, chỉ là tỉnh lại, ông đã không nhớ rõ trong mộng xảy ra chuyện gì.
Cơ thể không được nghỉ ngơi kể từ thời kỳ xao động đã được chữa trị.
Tinh thần trì không có thống khổ, chỉ còn lại bình thản.
Nhìn hai tay mình không còn áp lực đau đớn run rẩy nữa, An Hùng trong lòng mừng rỡ đồng thời cũng thập phần khiếp sợ, mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn về phía lư hương.
Hương liệu nơi đó đã cháy hết, mùi hạt dẻ dễ ngửi trong phòng đã rất nhạt.
Chân trần từ trên giường đi xuống, bước nhanh qua, mở lư hương... trong con ngươi đen tràn đầy khiếp sợ.
Đây là hương liệu có thể chữa khỏi giai đoạn xao động của Alpha gien cao cấp.
Có một hương vị làm cho ông ta rất quen thuộc trong đó.
Giống như hương liệu cấp thấp ông dùng lúc trước, đều xuất phát từ tay vị kia, quả nhiên lúc trước bọn họ bị lừa.
Nhưng tại sao bây giờ...?
An Hùng hoảng hốt nghĩ đến cái gì đó, sắc mặt trắng bệch, ông nghĩ đến lời nói khi An Liệt Ninh mở phiên tòa.
Lão quản gia nhìn ông từ trong phòng đi ra, trong mắt tràn ngập vui sướng cùng khiếp sợ, cho dù lúc trước ông đã biết kết quả, nhưng tận mắt nhìn thấy, vẫn làm cho trong lòng rung động.
Thời kỳ xao động đối với Alpha mà nói vẫn là ác mộng không thể trị tận gốc, hiện giờ rốt cục có người có thể cứu trị, còn bị ông tận mắt nhìn thấy, trong lòng không khỏi có chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-ga-the-cua-dai-su-tu-nguyen-soai/1027252/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.