Edit: Điềm Điềm. Beta: Cá. ************ Sáng muộn, Vương Nhất Bác từ trong phòng đi ra, đối diện màn hình hiển thị 0520. 0520 trực tiếp nghiêng đầu nhìn Tiêu Chiến ở phía sau hắn, sau đó cất chân chạy tới, chen chúc qua Vương Nhất Bác, ôm lấy đùi cậu: " Chủ nhân, cậu đã khỏe chưa? " Hai người mười ngón tay đan vào nhau, Tiêu Chiến dùng tay còn lại sờ sờ đầu 0520: " Xin lỗi 0520, hôm qua làm cho cậu lo lắng. " " Chủ nhân cậu không có việc gì thì tốt rồi, sau này có sư tử lớn ở đây, thuốc ức chế mất hiệu lực cũng không có quan hệ!" Tiêu Chiến theo bản năng nhìn về phía Vương Nhất Bác, ngượng ngùng giải thích: " Tuyến thể của em có vấn đề, thuốc ức chế dùng qua hai lần liền không sử dụng được. " " Ừm, sau này có anh" Không giải thích thì tốt, giải thích xong càng xấu hổ. " Chủ nhân, 0520 ngày hôm qua có mang theo A Nhất A Nhị hái hoa nha!" Bị 0520 nhắc nhở như vậy, cậu mới chú ý tới A Nhất A Nhị đứng ở hai bên, cảm nhận được ánh mắt của cậu, A Nhất A Nhị nhao nhao xoay người, hướng về phía cậu cùng phát ra âm thanh máy móc: " Chủ nhân." " Tại sao có nhiều hoa như vậy?" Ngay cả linh thực cao cấp cũng có. " Là do tin tức tố của em." Vấn đề này Vương Nhất Bác nghĩ mình nên giải thích. Tiêu Chiến không thể tin được nhìn về phía hắn: " Bởi vì kỳ phát tình sao? " Không trả lời, Vương Nhất Bác chỉ gật đầu. " Không nghĩ tới phát tình còn có tác dụng như vậy." Có nhiều hoa linh thực cao cấp thế này, vết thương của Vương Nhất Bác nhất định rất nhanh liền khỏi hẳn. Bị lời nói ngây thơ của tiểu Omega làm cho ý cười trong mắt của Vương Nhất Bác càng đậm thâm một phần. Chỉ là không đợi hắn mở miệng, 0520 ngẩng đầu dùng màn hình nhìn hắn: " Sư tử lớn, hôm nay anh không đi làm sao? " Vương Nhất Bác rũ mắt nhìn lên màn hình hiển thị của nó: " Ta xin nghỉ phép". 0520 đem đầu to dán lên Tiêu Chiến: " Hừ, 0520 cũng muốn được chủ nhân yêu thương." Không nghĩ tới 0520 tranh sủng trực tiếp như vậy, Tiêu Chiến dở khóc dở cười sờ sờ cái đầu to của nó: " Tôi thích nhất chính là 0520. " " Thật sao?" " Thật sao?" Hai thanh âm khác nhau đồng thời vang lên, Tiêu Chiến trong lúc nhất thời cư nhiên không biết nên làm cái gì bây giờ. " Đều thích nhất có được không?" Hai tên ấu trĩ, thật sự làm cho người ta thích chết. Chuyện Vương Nhất Bác vừa mới đi làm hai ngày liền vắng mặt, một lần nữa bị bàn tán sôi nổi. Cảnh Trực nhìn phó quan tiến đến bên cạnh mình muốn nói lại thôi, nhướng mày. Từ lần trước anh uống một ly nước cam vàng ở chỗ Nguyên soái, ánh mắt những người này nhìn anh không giống trước nữa. Phó quan đã lén hỏi thăm anh vài lần, nước cam vàng rốt cuộc là mùi gì, làm như thế nào! Nếu anh biết làm thế nào, nói thật anh đã sớm làm bảy tám mươi thùng mỗi ngày ngồi ở đây nâng uống! Cái loại hương vị thanh mát chua ngọt này, đến nay hồi tưởng lại, còn làm cho anh lưu luyến không ngừng. " Đừng hỏi, tôi thật sự không biết nước kia làm như thế nào." " Không phải, Cảnh Thượng tướng cùng Nguyên soái quan hệ tốt, hôm nay ngài ấy vì sao không tới?" Đối với phó quan đầy tò mò, Cảnh Trực chớp chớp mắt: " Cậu cảm thấy Nguyên soái xin nghỉ sẽ báo cáo với tôi sao? " " Tuy rằng không có khả năng, nhưng cũng không thể không ôm hy vọng, trong lòng mang hy vọng đây vẫn là anh dạy tôi!" Cảnh Trực nhất thời dở khóc dở cười mắng một câu: " Cút đi, nói giỡn đến trên đầu ông đây, tên nhóc nhút nhát mập mạp đây sao!" Phó quan đi theo anh nhiều năm, đối với tính tình của anh rất hiểu rõ, trước khi anh ném đồ, trực tiếp chạy đi. Thật nhanh! Tin tức Nguyên soái xin nghỉ không đến giữa trưa, liền hình thành đề tài xuất hiện ở khu tin tức —— #1 Nguyên soái đi làm hai ngày đột nhiên nghỉ phép, là vì cái gì? [ Nguyên soái không phải thân thể xảy ra vấn đề chứ? ] [ Nguyên soái nhất định là trầm mê ôn nhu hương không muốn đi làm!!! ] [ Loại đề tài này không thích hợp với loại cẩu độc thân như tôi, phẫn nộ nhảy lầu!!!! ] [ Chỉ có tôi còn đang rối rắm chuyện nước cam vàng sao, không có đại lão nguyện ý thay tiểu đáng yêu giải đáp một chút sao???? ] [ Nếu Tứ điện hạ là Omega, tôi hợp lý hoài nghi là mỗi tháng đều có mấy ngày phát tình!!! ] [ Phía trên đừng nằm mơ, ngoại trừ AO, AB cũng có thể có tình yêu đích thực, nhìn Nguyên soái là biết!!!!! ] [ Mặc kệ bởi vì cái gì, tôi chỉ biết Nguyên soái hiện tại cùng Tứ điện hạ ở cùng một chỗ!! ] [ Phía trên thật sự là một đứa trẻ thông minh!!!!! ] [ Gần đây Nguyên soái lên hot có chút thường xuyên a, nhưng tôi thích Nguyên soái tiếp đất như vậy, cảm giác bỗng nhiên liền thân cận rất nhiều!!!!! ] [ Nguyên soái xin bảo trì tần suất hiện tại tú ân ái, chúng ta có thể, chúng ta có thể chịu được!!!! ] [ Nhất thời đường nhất thời sảng khoái, vẫn luôn có đường vẫn luôn sảng khoái!!!!!! ] [ Nguyên soái phát kẹo, mọi người mau đến ăn đường nha!!!!!!!!!!! ] ...... Tuy rằng Vương Nhất Bác đã đánh dấu tạm thời Tiêu Chiến nhưng hắn vẫn lo lắng cho thân thể cậu. Thế nên để cậu ngồi trên ghế nghỉ ngơi, tự mình xuống bếp nấu cháo, ăn kèm với hai con cá nướng vàng. Lúc bưng lên, Tiêu Chiến nhìn qua nói: " Thoạt nhìn thật phong phú nha! " Vương Nhất Bác ngồi xuống đối diện cậu đáp: " Xương đã giúp em loại bỏ, yên tâm ăn đi. " " Biết rồi, cám ơn anh." " Không cần khách khí, em thích là tốt rồi." Lúc ăn cơm, thảm thực vật thường xanh lúc trước Tiêu Chiến mua được giao đến, 0520 ký nhận rồi đem tới. Chờ Tiêu Chiến ăn cơm xong đi ra ngoài mở hộp, đem cây non bên trong lấy ra đặt trên mặt đất. 0520 ngồi xổm bên cạnh cậu, ngửa đầu nói: " Chủ nhân, gọi A Nhất A Nhị đến giúp đỡ không?" " Không cần, tôi làm cho." Vương Nhất Bác đi tới nói, " Em đi nghỉ ngơi đi, bên này tôi sẽ trồng. " " 0520 cũng đến giúp đỡ." Nhìn hai người, Tiêu Chiến cười lắc đầu: " Để A Nhất A Nhị giúp các ngươi đào hố, không được cự tuyệt. " 0520 ngửa đầu dùng màn hình hiển thị nhìn lại Vương Nhất Bác. Chờ Tiêu Chiến trở lại ngồi trên ghế, 0520 dùng thanh âm loli đáng yêu nói với Vương Nhất Bác: " Sư tử lớn anh không thể chiếm hết yêu thích của chủ nhân! " " Em ấy thích ngươi cùng thích ta không giống nhau." " Chỗ nào không giống?" Mặc dù 0520 thắc mắc muốn biết đáp án, nhưng lần này Vương Nhất Bác không tàn nhẫn nói cho nó biết. Đưa tay sờ sờ cái đầu to 0520, hắn im lặng nhặt cây non trên mặt đất đi sang một bên. 0520 đứng một hồi đi theo: " Tôi biết rồi, anh cùng chủ nhân có thể sinh cho 0520 tiểu chủ nhân, 0520 có chút mong chờ tiểu chủ nhân, sư tử lớn khi nào mới có tiểu chủ nhân vậy? " Thân thể Vương Nhất Bác bởi vì những lời này có chút cứng đờ, nghiêng đầu chống lên màn hình hiển thị 0520, khóe môi mím thẳng mở ra: " Sẽ có. " " Vậy 0520 có thể bắt đầu chờ mong không?" " Có thể." " Vì nể mặt tiểu chủ nhân, 0520 quyết định cho phép sư tử lớn được chủ nhân yêu thương nhiều hơn một chút." 0520 tự coi mình là công bằng đi sang một bên bắt đầu trồng cây con. Tiểu chủ nhân sao? Chỉ cần hắn cố gắng thêm một chút... Sẽ có. Tiêu Chiến về phòng cũng không nghỉ ngơi, mặc dù eo có chút mỏi nhưng cậu vẫn ngồi trên ghế đan áo len, thỉnh thoảng ngẩng đầu nhìn Vương Nhất Bác đang bận rộn cách đó không xa ngoài sân. Ánh nắng ấm áp chiếu xuống, làm cho buổi chiều trở nên cực kỳ thoải mái. Thảm thực vật xanh bình thường, ngoại trừ cây thông còn có cây mai nở vào mùa đông, như vậy cho dù là vào mùa tuyết rơi cũng có thể nhìn thấy phong cảnh khác nhau. Trồng rừng hoa mai ở hai bên nhà kính chờ đến khi ra hoa, nhất định sẽ vô cùng xinh đẹp. Cảm nhận được ánh mắt tiểu Omega đang rơi vào trên người mình, Vương Nhất Bác thẳng lưng, quay đầu nhìn Tiêu Chiến, nhếch khóe môi gợn lên một nụ cười ôn nhu. Giống như là làn gió mát mẻ nhất vào mùa thu thổi qua gò má. •••52Hz••• An Liệt Ninh thở phào nhẹ nhõm khi biết tin Mục gia hủy hôn, đồng thời lại mơ hồ cảm thấy bất an. Mục gia bởi vì một câu nói của Tiêu Khải, buông tha cho việc kết thông gia cùng An gia, cũng có nghĩa là đối với An gia bọn họ có thể thuận lợi vượt qua nguy cơ lần này không có ôm bất kỳ tin tưởng nào sao? Nếu vậy, cũng có nghĩa là kết thúc của y sẽ không được quá tốt? Trong lòng vừa xuất hiện hạt giống hoài nghi, rất khó bình phục lại. Chỉ là tại thời điểm này, y còn muốn cực lực làm ra bộ dáng không bị chuyện này ảnh hưởng. Kể từ khi chuyện đó xảy ra, y đã không lên quang võng trong một thời gian dài. Ánh mắt dừng lại ở thiết bị quang não, An Liệt Ninh thập phần muốn lên xem một chút, dư luận còn có nhắm vào y hay không. An Liệt Ninh tự nhủ chỉ cần nhìn một chút rồi sẽ đăng xuất. Đăng nhập vào quang võng, một lần nữa tiến vào giao diện quen thuộc, mở khu tin tức ra, phía trên đã không có bất kỳ đề tài nào liên quan đến y nữa. Điều này không thể không làm cho y thở phào nhẹ nhõm. Chỉ là chỗ tin nhắn riêng lại đầy thư, y cũng không muốn tự mình tìm ngược mà mở ra, trực tiếp lựa chọn xóa bỏ. Vậy y có thể giả vờ rằng không có gì xảy ra. Ngay khi tâm tình An Liệt Ninh thả lỏng, một lệnh bắt giữ đột nhiên xuất hiện trước mắt, lặng yên không một tiếng động khóa chặt cơ thể y lại. An Liệt Ninh: "..." Khi An Hùng nhận được tin tức, sắc mặt trong nháy mắt tối sầm lại, còn muốn kiềm chế Tiêu Khải trì hoãn sự việc phát triển, không ngờ đột nhiên nhận được điện thoại của Viện kiểm duyệt, sau đó Đội trưởng kiểm duyệt sẽ tới cửa bắt An Liệt Ninh. Viện kiểm duyệt đột nhiên như thế, chỉ có một khả năng chính là Tiêu Khải tìm được chứng cớ, hơn nữa còn là chứng cứ trực tiếp. Nhưng làm thế nào có thể được? Ngay cả ông cũng không tìm được vị Omega bình dân kia lúc trước đi đâu, bọn họ đến tột cùng là tìm được như thế nào? Ngay khi An Hùng vì điều này bắt đầu thời kỳ xao động một lần nữa, những người trong Viện kiểm duyệt đã đến. Hết chap 64.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]