Trực giác nói cho Thanh Hòa biết nếu còn nói thêm sẽ bị Phất Thần đại nhân răn dạy nên cô nhanh trí ngậm miệng ngay lập tức. Tuy nhiên vẫn chẳng thể ngăn được bong bóng vui vẻ trong lòng.
Phất Thần không ghen vì Tử Tô, ừm hứm~
Ngoài Tử Tô ra, mấy hôm nay Phất Thần chỉ tiếp xúc với người sống là cô, ừm hứm~. ngôn tình hay
Cô là người mà Phất Thần quan tâm. Phất Thần tự định nghĩa cho ghen, ừm hứm~
Thần linh lạnh lùng nhắm mắt lại, dùng nét mặt thờ ơ để đáp lại khuôn mặt sáng bừng của cô gái. Thế nhưng ở trong thần thức, bong bóng màu cam hệt như ánh mặt trời ấm áp liên tục được tạo ra từ những con sóng dập dờn, cứ thế bay thẳng lên bầu trời.
Bong bóng chạm vào tầng mây rồi khẽ vỡ tan, nước trái cây ngọt ngào bắn ra nhuộm cam áng mây và núi băng.
Chua chua ngọt ngọt.
Không ngờ vị chua mới lấy lại đã có đất dụng võ sớm vậy.
Vui đến vậy ư? Phất Thần khó lòng hiểu được sự thay đổi tâm trạng của cô.
"Không sao hết, ngài được quyền giữ im lặng." Từ khóe mắt đến hàng mày của Thanh Hòa đều ngập tràn nét cười tự tin: "Em hiểu mà."
Phất Thần thôi không nhìn cô nữa, hắn ngồi đường hoàng, không so đo với cô.
"Ngài ăn thử một miếng đi mà." Thanh Hòa nhõng nhẽo: "Em vất vả nấu sườn xào chua ngọt bằng cả tấm lòng đó."
Phất Thần đáp: "Nếu em thích cứ việc ăn, hà cớ gì cứ phải bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-than-linh/3250443/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.