"Chua?" Phất Thần nhắc lại từ này.
"Đúng vậy." Thanh Hòa nói: "Ngài thử xem."
Cô lấy bát con đựng giấm trong tủ ra, đưa đến ý bảo Phất Thần nếm thử.
Nhìn cái bát đựng một ít giấm, Phất Thần nghi hoặc nhìn cô.
Thanh Hòa không hiểu, thấy hắn do dự liền cười khuyên: "Ngài thử đi ạ. Nếu cảm nhận được vị của giấm thì tức là ngài đã lấy lại vị chua rồi."
Biểu cảm của cô rất tự nhiên, không nhận thấy vấn đề gì hết.
Thần linh cầm thìa, múc đầy thìa như uống canh, một thìa thôi đã vơi sạch bát giấm. Sau đó thần linh đưa cả thìa giấm vào trong miệng.
Thanh Hòa kinh ngạc:???
Lần đầu tiên cô gặp người uống giấm mạnh tay đến vậy.
Quả nhiên, giấm vừa chạm vào lưỡi, Phất Thần đại nhân luôn lạnh lùng hàng nghìn năm bỗng nhíu mày tỏ vẻ nhẫn nhịn.
"Ối, ngài mau nhổ ra..."
Phất Thần thản nhiên nuốt cả thìa giấm rồi lạnh lùng nhìn cô.
"Ựa." Sau vài giây yên lặng, Thanh Hòa bái phục: "Đúng là Phất Thần đại nhân có khác."
"Đây cũng là vị chua ư?"
"Vâng ạ, nhưng mà vị chua của giấm mạnh lắm, bình thường chỉ nếm một ít để kích thích vị giác thôi. Ngài uống cả thìa như vậy nên em không biết vị giấm sẽ mạnh đến mức nào."
Đừng quên rằng, Phất Thần là thần linh uống gió ăn xương hàng nghìn năm nên khẩu vị rất thanh đạm. Hai lần giúp Phất Thần lấy lại vị cay và ngọt trước đó, cô không hề nấu cay xè hay ngọt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-than-linh/3250442/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.