Chuyển ngữ: Wanhoo
Ôm có sức mạnh diệu kỳ.
Không cần biết màn dạo đầu là khôi hài, nghiêm túc, đau thương, hay bất cứ dạng cảm xúc nào. Nhưng khi hai trái tim kề sát vào nhau thân mật hơn bất cứ điều gì, bạn sẽ nhận được năng lượng an ủi từ trong đó.
Cô nói khẽ: "Cảm ơn ngài."
Đôi má nóng bừng, trái tim như cánh hoa đáp xuống đong đưa lững lờ trên mặt nước.
"Em cảm thấy rất dễ chịu."
Thần linh nói: "Không sao."
Lòng hắn không hề dao động.
Kể cả có ôm chặt cô vào lòng như cô mong muốn, thần linh vẫn không hiểu được cảm xúc trong câu "Xin ngài hãy cho em một cái ôm".
...Không phải muốn có cảm xúc ấy, hắn chỉ đột nhiên hiếu kỳ muốn thử hiểu thôi.
Nhưng tiếc là.
Quả nhiên hắn vẫn không hiểu được cảm xúc của người phàm trần.
Thế thì cứ vậy đi.
Cứ tưởng đã kết thúc ở đây, thần linh lại nghe cô gái hỏi: "Thế còn ngài thì sao ạ?"
Cô muốn biết thần linh nhận lại được gì từ cái ôm.
Thần linh đưa mắt nhìn cô: "...Cái gì?"
Cô mỉm cười: "Ôm có giúp ngài dễ chịu hơn không?"
Thần linh bình tĩnh hỏi ngược lại: "Tại sao ta phải có cảm giác ấy?"
Thanh Hòa chau mày: "Ngài vẫn đau ư?"
Thần linh vẫn luôn kiêu ngạo: "Câu trả lời này có liên quan gì đến em."
Vì vốn dĩ đã hết đau rồi.
Nỗi đau ở quá khứ như cái sửng sốt thoáng chốc, thần linh chưa kịp cảm nhận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-than-linh/3250400/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.