Chuyển ngữ: Wanhoo
Sau câu nói ấy, Thanh Hòa cảm thấy linh thức tăng vọt, điều khiển Động Thiên như một phần cơ thể.
Cô muốn làm gì cũng được, Động Thiên là sân chơi cho cô thỏa sức vui đùa.
Kể cả các tu sĩ vào trong động thiên sau cô.
Vạn vật đều là quân cờ trong tay chính là quyền hành của thần linh.
Quyền lực lớn như thế bỗng nhiên nằm trong tay cô làm cô gái mới đó còn hùng hồn ra oai đột ngột cẩn trọng. Rõ ràng muốn làm nhưng chần chừ mãi không làm gì.
Thần linh hỏi: "Tại sao không thực hiện suy nghĩ của em?"
Thần linh tặng quà cho cô bởi muốn xem cô sử dụng.
Cô gái nhận quà và sử dụng món quà quyết định tâm trạng lúc này của thần linh.
"Ở đây không có ai mà." Thanh Hòa nói: "Nếu "cầm" họ sẽ làm cơ thể họ bị thương nhỉ."
Thanh Hòa là tay mơ, không dám hứa mình khống chế được lực làm việc nhẹ nhàng như thần linh.
Vả lại cô thông qua "Thiên Nhãn" nhìn thấy nhóm tu sĩ kia luôn đi cùng nhau hỗ trợ nhau. Dù chậm nhưng chưa từng bỏ rơi ai, cô rất tán thưởng.
Thần linh đã biến nơi đây thành sân chơi của cô thì dĩ nhiên có dự tính trước.
"Vào trong đây đều là con cháu đại gia tộc Bắc Hoang."
Ý là giết cả nắm nhất định có giết người vô tội, nhưng chọn giết một từ mười khẳng định sẽ có nhiều con cá lọt lưới.
"Hừm..." Phất Thần thở khẽ.
Hắn nhận ra tư tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-than-linh/3250386/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.