Chuyển ngữ: Wanhoo
"Cốc Thánh Động Thiên là đất lành Thiên Đạo ban tặng, cô nương là ai lại dám nói đây là vườn hoa nhà mình?"
Thanh Hòa nghiêm mặt, nói cẩn thận: "Thế thì ta lại nghĩ đến một khả năng."
Mộ Thính Phong nhớ lại "khả năng" châm chọc hạ bệ mọi người khi nãy thì rất không muốn nghe.
Ai cũng nhận ra cô nương có ý xấu với họ.
Nhưng họ chưa từng có quyền lựa chọn.
Thiếu nữ lém lỉnh nhìn mọi người, nói khẽ:
"Theo ngươi liệu có khi nào..."
"Ta là tân nương của thần linh."
"Còn các ngươi là người qua đường bỗng dưng bắt chuyện cản trở đường ta đi?"
Dứt lời.
Phụt phụt phụt.
Không cần Thanh Hòa nói nhiều, Cốc Thánh Động Thiên rất biết ý đá hết những người này ra ngoài. Có bị phạt thêm không thì chưa biết.
Và cũng không ngoại lệ, cuộc đời này họ vô duyên với tất cả đất lành.
Thậm chí khó tăng tiến tu vi.
Người bất kính Thiên Đạo bị Thiên Đạo ghét... làm sao được ăn trái ngọt?
*
Động Thiên bé nhỏ cần cù tạo bậc thang trước mặt Thanh Hòa, giúp cô đi qua vực sâu.
Thanh Hòa lấy làm tò mò nhìn xuống dưới. Kể cả cô hôm nay được linh lực bổ trợ thị lực vẫn không nhìn thấy đáy vực.
Đáy vực ẩn giấu gì là điều mà các đại gia tộc quyền quý lũng đoạn Động Thiên cả vạn năm nay cũng không biết.
Vậy nên Thanh Hòa chọn đặt câu hỏi.
"Phất Thần đại nhân, dưới đáy vực là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-than-linh/3250383/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.