Chuyển ngữ: Wanhoo
Thanh Hòa ngoảnh lại nghiêm túc nói về một khả năng.
"Có khi nào có một khả năng..."
"Các ngươi thám hiểm bí cảnh."
"Còn ta dạo vườn nhà mình?"
Các con cưng ngỡ ngàng: "..."
Nếu là khi trước, bất cứ ai dám buông lời ngông cuồng với họ, có khi chưa nói hết câu đã bị xé rách miệng.
Ác hơn là phải bỏ mình nơi đây.
Đại gia tộc một tay che trời Bắc Hoang Bộ Châu cả vạn năm.
Không chấp nhận có thể lưu vong bộ châu khác. Tây Kỳ Bộ Châu là điểm đến "công bằng" lý tưởng, nơi đó quần hùng cát cứ, kẻ yếu là thức ăn của kẻ mạnh.
Bắc Hoang là thế này, không thích thì biến.
Nhưng Thanh Hòa nội lực thâm hậu lại thêm thân thế bí ẩn, họ không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Thanh Hòa nhìn lướt qua các nam nữ trẻ.
Các trang tuấn kiệt ở Bắc Hoang có đạo đức hơn tất cả những người bị chặn bên ngoài. Khác với Tiết Nghĩa ngu ngốc, rất phản đối một người bắt nạt kẻ yếu.
Đổi lại là kẻ không biết trời cao đất dày, e rằng ngay từ câu đầu tiên cô nói kẻ đó đã nổi khùng tự tìm đến cái chết.
"Cô nương nói đùa." Thanh niên đứng gần cô nhất phá tan bầu không khí căng thẳng.
Rất có tình người biến lời của Thanh Hòa thành câu nói đùa để được cho qua.
"Tại hạ là thiếu cung chủ Mộ Thính Phong của Biệt Ly Cung, không biết tên họ của cô nương?"
Cô mỉm cười: "Người rừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-than-linh/3250382/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.