Tôi quay đầu lại nhìn, kinh ngạc đến mức không nói nên lời. 
Đây không phải là Lý Nhất Phàm đó sao? Sao hắn lại mặc hỷ phục của tân lang chứ? 
Lý Nhất Phàm mỉm cười đi tới trước mặt tôi: "Sao? Trông thấy ta thì liền vui mừng đến nỗi không nói nên lời à?" 
Không đợi tôi mở miệng, hắn đã nói tiếp: "Ta biết rõ nhất định cô không muốn kết minh hôn, nhưng nếu nhỡ cô bị gả cho một ông già lưu manh bảy tám mươi tuổi thì chẳng thà gả cho ta còn hơn. Cô thấy ta nói đúng không?" 
"Đúng cái shit." Dù tận mắt nhìn thấy nhưng tôi vẫn không thể chấp nhận được chuyện này lại là do một tay Lý Nhất Phàm an bài: "Vậy bộ giá y kia cũng là anh đưa tới sao?" 
Lý Nhất Phàm hỏi ngược lại: "Đúng vậy. Bằng không thì cô nghĩ là ai?" 
Chẳng lẽ những lời bà cô nói là sự thật? Lý Nhất Phàm tiếp cận tôi là có mục đích? 
"Tôi không tin!" Tôi không nhịn được mà nói: "Lúc ấy anh…." 
"Lúc ấy là là do cô không nhận ra thôi." Lý Nhất Phàm lạnh lùng mà ngắt lời tôi. Sau đó hắn quay sang nói với bà mối ở bên canhk: "Chúng ta đã chuẩn bị xong rồi, đừng làm trễ giờ lành." 
Bà mối nhẹ gật đầu, cất cao giọng nói: "Nhất bái thiên địa." 
Sau lưng tôi có người ép tôi phải cúi đầu xuống. Tôi không đủ sức chống lại người ta nên chỉ có thể ngoan ngoãn làm theo. Trong lòng tôi định gọi Cố Nam Phong, nhưng những lời nói của Phong 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-quy/2195173/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.