Hắn nói, hắn là một hồn ma từ một trăm năm trước.
Khi chết, hắn bị mất trí nhớ, không biết bản thân mình là ai, tên gì, có gia đình hay không. Hắn chỉ biết khi hắn nhận thức được mình đã chết, thì hắn luôn quanh quẩn ở mảnh đất của nhà họ Tiêu, hi vọng có thể tìm lại kí ức đã mất. Đây vốn là mảnh đất hoang, không có người ở, mãi cho đến khi xuất hiện một thầy pháp. Ông ta chính là ông nội của Tiêu Thần.
Ông ta phát hiện mảnh đất này có phong thủy cực tốt, nếu xây nhà trên mảnh đất này, có thể duy trì vinh hoa phú quý đến nhiều đời sau. Nhưng ngặt nỗi, mảnh đất này lại có một hồn ma cứ lì lợm không chịu rời đi, nên ông ta bèn trấn yểm hắn, chiếm mảnh đất này làm của riêng.
Hồn ma tất nhiên không chịu để yên, luôn tìm cách quấy nhiễu phá phách. Ông nội của Tiêu Thần vì muốn được sống yên ổn, phải thực hiện một lời thề với hắn: Nếu hắn chịu để yên không quấy phá nữa, tất cả những người phụ nữ của nhà họ Tiêu, hễ hắn vừa ý ai, người đó đều phải gả cho hắn.
Hắn kể đến đây, tôi đột nhiên thấy kì quái, hỏi lại:
“Vậy là anh vừa ý tôi sao? Nhưng tôi chưa từng gặp anh bao giờ mà! Từ nhỏ đến lớn tôi đều lưu lạc bên ngoài, mãi 18 tuổi mới được đón về nhà họ Tiêu mà!”
Người đàn ông không trả lời ý chính mà lại nói một câu chẳng liên quan:
“Trước hết em hãy đặt tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-quy-dung-bo-em-mot-minh/2732057/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.