🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

"Đau như thịt nát xương tan… ha ha ha…"



Cô ta dứt lời, một làn khói trắng thoát ra khỏi miệng Tiểu Ngọc, uốn lượn trong không khí một lúc rồi tan biến.



Còn lại một mình Quân Nhật ngồi gục ở đó, tôi thấy lồng ngực mình quặn đau, bất lực gọi:



"Quân Nhật, tôi muốn ra ngoài với anh! Mau thả tôi ra, tôi muốn ở cạnh anh!"



Hắn cứ ngồi gục ở đó, mãi một lúc sau mới ngóc đầu lên, dù đang đau đến nghiến răng nhưng vẫn nói bằng giọng làm nũng:



"Tôi cho em ra, đêm nay em phải động phòng với tôi nhé! Hôm trước tôi chỉ được ôm thôi, có được làm gì nữa đâu…."



"Anh…"



Đến nước này rồi vẫn còn không biết xấu hổ nói mấy lời đó!



Quân Nhật bĩu môi, chuyển sang thách thức tôi:



"Không thì thôi vậy! Em cứ ở trong đó chết vì đói, còn tôi ở ngoài này không ai chăm sóc chết lần thứ hai vì cô đơn…"



Tên điên này!



"Được! Được được được!"



Tôi không tin hắn đau đến thế mà vẫn còn "vận động" được!



Quân Nhật hướng về phía bức ảnh, run run giơ hai tay lên. Tôi cảm thấy có một lực hút tôi ra ngoài, lao thẳng vào vòng tay của hắn.



[...]



Tiểu Ngọc từ khi thoát khỏi linh hồn kia, cứ nằm hôn mê li bì suốt. Quân Nhật nói không có gì đáng lo, chăm sóc là khoẻ lại thôi.



"Vậy còn anh thì sao?"







"Tôi sao? Cũng cần chăm sóc là khoẻ thôi! Phải chính tay em chăm sóc nhé! Nếu không phải em

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nuong-cua-quy-dung-bo-em-mot-minh/2732048/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.