Đêm khuya, hai giờ sáng, bên ngoài mưa rất lớn. Đường Dịch nằm trên giường không thể ngủ được vì trong lòng luôn lo lắng cho Nam Gia Ngộ, cô xuống giường đi đến tủ lấy lọ thuốc ngủ ở trong ra,cầm ly nước bên cạnh lên rồi vội uống hết một viên.
Đường Dịch không thể ngủ nếu như không uống thuốc.
Cô đặt ly nước xuống, cổng dưới nhà lúc này cũng mở ra, xe của Nam Gia Ngộ vào trong gara xe. Đường Dịch biết anh trở về, cô vội choàng áo lên chạy xuống nhà đón Nam Gia Ngộ.
Nam Gia Ngộ tiến vào phòng khách, thấy Đường Dịch đứng đó đợi mình thì lạnh lùng lướt qua cô như chưa thấy gì.
“ Anh…ăn tối chưa?” Đường Dịch ngập ngừng lên tiếng hỏi.
“ Ăn rồi “ Anh đáp.
Nam Gia Ngộ đi thẳng một mạch về phòng, một cái nhìn cho Đường Dịch cũng không có. Cô đứng ở đó, chỉ lắc đầu cười rồi về phòng. Đi đến bên cửa sổ, cô ngắm nhìn trời đang mưa ở ngoài kia, trong lòng cảm thấy chua xót, sóng mũi bắt đầu thấy cay cay nồng nồng lên.
Hàng lệ cuối cùng cũng rơi, bất giác Đường Dịch đưa tay lên lau nước mắt đi.
Nam Gia Ngộ và Đường Dịch là vợ chồng trên hôn nhân thương mại, vì lợi ích hai bên nên cả hai bị bắt ép kết hôn với nhau. Nam Gia Ngộ không xem cô là vợ, nhưng trong lòng Đường Dịch lại rất xem trọng anh.
Đã kết hôn được nửa năm, Nam Gia Ngộ chưa một lần quan tâm hay muốn nhìn cô lấy một cái. Anh xem cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nhan-nguoi-chong-mau-lanh/3033638/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.