Đường Dịch đứng giữa đường nhìn xe của Nam Gia Ngộ đi một lúc một xa. Cô bất lực nhìn các chiếc xe đi qua mình, chợt cô nhớ ra cái gì đó...
" Túi của mình!!!".
...
Xe dừng trước Nam gia, lúc này tài xế mới chú ý đến túi của cô còn nằm trên ghế. Anh cầm lên quay đầu nhìn Nam Gia Ngộ:" Ông chủ, túi của thiếu phu nhân...".
" Mặc kệ cô ta đi " Nam Gia Ngộ nói rồi mở cửa xuống xe.
Anh tiến vào trong, bà nội đang háo hức đợi anh về cùng với Đường Dịch. Thấy anh một mình, bà liền hỏi:" Cháu dâu của tôi đâu?".
" Cô ta bị bệnh rồi " Nam Gia Ngộ đáp.
Bà nội liền đánh anh một cái.
" Thằng nhóc này, vợ mày bị bệnh mày còn tâm trạng về đây sao? Không biết ở nhà chăm sóc Đường Dịch à?".
Nam Gia Ngộ nhăn mặt, anh lại đáp:" Cô ta bị gì thì liên quan gì đến cháu đâu ".
" Này...đó là vợ mày đấy " Bà nội tức giận.
" Bà nội, là bà ép con lấy cô ta, con không hề xem cô ta là bà Nam ".
...
Đường Dịch lang thang trên đường dài, cô không biết mình đang đi đâu nữa. Trời càng lúc càng nắng, chân đi giày cao gót vì đi mãi nên chân cũng bắt đầu đau, cô tháo giày ra, cầm trên tay cố gắng đi tiếp.
Dưới cái nắng gay gắt, Đường Dịch cuối cùng cũng không chịu được nữa, đầu óc quay cuồng, trước mặt cô là một mảng tối, Đường Dịch kiệt sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nhan-nguoi-chong-mau-lanh/3033636/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.