Đường Dịch tỉnh lại là vào ngày hôm sau. Hứa Duật Sâm đã ở cạnh cô cả ngày hôm nay, nhìn thấy Đường Dịch đã ổn anh an tâm hơn.
Hứa Duật Sâm ôm lấy cô:" May quá...".
Đường Dịch ngớ ra, đặt tay lên lưng của Hứa Duật Sâm:" Ừm ".
Nói thật chứ cô rất sợ...sợ mình sẽ bị tên sát nhân đó hành hạ đến chết mất.
Hứa Duật Sâm nhìn mái tóc của cô bị cắt đi, mới ngày nào mái tóc dài và thướt tha ấy lại...
" Tôi xin lỗi, vì tôi mà tóc của cô...".
Đường Dịch bất giác đưa tay lên. Phải rồi, mái tóc của cô đã bị tên đó cắt lúc đấy mất rồi..
Hình như hắn ta rất hận những cô gái để tóc dài?
" Tóc cắt rồi có thể dài ra mà " Đường Dịch nói, mắt bắt đầu đảo qua đảo lại.
Cô muốn tìm Nam Gia Ngộ, anh ấy đâu rồi?
Còn nhớ cái lúc trước khi cô ngất đi, cô đã cảm nhận được Nam Gia Ngộ ôm mình, cái ôm ấm áp và đầy lo lắng.
Cô...không nhớ lầm đâu.
...
Đường Dịch cứ thế ở viện để quan sát tình hình sức khoẻ. Cảnh sát đến lấy lời khai để biết thêm thông tin thì cô chỉ biết lắc đầu, khoảng thời gian đó quá kinh khủng cô không biết nên nói gì nữa.
Hứa Duật Sâm đứng cạnh xoa xoa tay cho cô:" Đừng sợ, mọi chuyện đã qua rồi ".
Đường Dịch gật đầu. Cô đã nhập viện được ba ngày rồi nhưng Nam Gia Ngộ vẫn chưa xuất hiện. Cuối cùng anh đã đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-nhan-nguoi-chong-mau-lanh/3033613/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.