Tôi tròn mắt bự nhìn chăm chăm vào người đối diện, những lời này như thể một tiếng sét đánh qua tai tôi vậy. Lý Hoành Nghị cư nhiên trở thành nạn nhân thứ sáu hả? Điều này sao có thể được? Cậu ta không hề có biểu hiện cơ bản của một nạn nhân trong vụ án mạng liên hoàn Tân Lang thứ 7 này mà.
"Duy Phúc, cậu làm sao vậy?"
Người kia lo lắng hỏi, tôi thờ người ra, miệng vô thức thì thào "Hoành Nghị, cậu ấy đã chết thiệt rồi sao?"
"Thiệt mà".
Cậu ta dùng ánh mắt vô cùng chắc chắn nhìn về phía tôi mà nghiêm túc trả lời "Tuy mình không phải là người phát hiện ra cậu ấy, nhưng mà mình đã tận mắt trông thấy cậu ấy chết trong tình trạng mặc đồ cưới áo dài đỏ nằm trên một vũng máu, lúc đó mình có chút hoang mang, không biết làm gì, nên vội vàng tìm cậu để thông báo tin này".
Những lời này của cậu ta nói hoàn toàn rất chân thực, với lại buổi sáng do đi ra bên ngoài vội quá, tôi cũng không chú ý là Lý Hoành Nghị có ở trên giường hay không? Sau đó lại gặp Trần Phi Võ, Dương Đăng và ảo giác khến cho tôi mất rất nhiều thời gian. Nếu tính tổng cộng khoảng đó lại, thì cũng có đủ thời gian để Lý Hoàng Nghị bị hung thủ sát hại rồi.
"Duy Phúc, cậu vẫn ổn chứ?"
Không thấy tôi nói gì, người đối diện lo lắng lên tiếng hỏi. Tôi nhìn cậu ta khẽ lắc đầu, cất tiếng "Mình không sao, nhưng mà cậu có biết xác của Hoành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-lang-thu-7/4618659/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.