Câu nói của ông ta giống như mang hàm ý cảnh cáo, có điều với tình hình trước mắt, tôi phải tìm cách cứu cho bằng được Ninh Phục khi còn có thể, cho nên không để tâm. 
Mặc dù nói là cách năm căn nhà kể từ ngôi Đình Thần, nhưng nhà cửa ở trong thôn Thục Linh lại xây dựng rất xa nhau, khoảng hơn mấy chục mét mới có một căn nhà, thành thử ra khung cảnh có vẻ hoang vắng lạ thường. 
Di chuyển khoảng một đoạn, cuối cùng tôi cũng đã tới trước nhà cũ của Ninh Phục. 
Không biết có phải bởi vì đã bỏ hoang nhiều năm, mà giờ đây căn nhà đã xuống cấp nhiều, cái sân trước nhà cũng mọc đầy cỏ dại, tuy nhiên không quá nhiều, tôi vẫn có thể bước vào trong. 
Cánh cửa bằng gỗ đã mục nát không ít, vừa chạm tay vào liền lập tức mở ra. 
Không gian bên trong bám một ít bụi bặm, mạng nhện giăng ở một vài góc khuất, đồ đạc cũng chẳng còn lại là bao nhiêu. 
Quan sát xung quanh một lượt, rốt cuộc tôi cũng dừng lại trước một cái hộp cũ kỹ đặt ở trên đầu tủ. 
Vất vả một buổi trời, tôi mới lấy nó xuống được. 
Vừa mở ra, đã trông thấy một tân lang bằng giấy, được cắt tỉa vô cùng tỉ mỉ. 
Tôi chợt nhớ tới câu nói còn dang dở của Ninh Phục trước lúc tan biến, có lẽ nào anh ấy đang cố nói với tôi rằng, Tân Lang Giấy chính là chìa khóa giải quyết mọi chuyện? 
"Cạch". 
Đang lúc tập trung suy đoán, bất chợt có thứ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-lang-giay-song-sinh-oan/2993799/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.