Bối Hiểu Ninh ngã xuống, cùng lúc tiếng súng vang lên. Sau đó là tiếng bước chân dồn dập lẫn lộn với tiếng chửi mắng, còn có cả tiếng kêu gào thảm thiết. Bối Hiểu Ninh biết mình bị Lăng Tiếu đẩy ngã, trong một khoảnh khắc khi ngã xuống hắn cảm giác được thân thể Lăng Tiếu chấn động hai cái. Hắn liều mạng giãy giụa muốn biết chuyện gì xảy ra, nhưng sợi dây trói trên tay gỡ thế nào cũng không ra.
Ngay lúc Bối Hiểu Ninh hoảng loạn nhất, hắn cảm thấy sức nặng trên người thoáng cái dời đi, sau đó rốt cục có người cởi trói cho hắn. Bối Hiểu Ninh đứng bật dây xé miếng vải đen bịt mắt cùng băng dính miệng, “Tiếu?! Tiếu?! Tiếu đâu?!”
Bối Hiểu Ninh túm được người đầu tiên bên cạnh liền hỏi dồn dập. Hỏi một tràng, hắn đột nhiên dừng lại, “Anh là…”
“Tôi họ Đinh.”
“Đinh ca!” Bối Hiểu Ninh nghĩ ra, hắn buông tay bắt đầu nhìn ngang ngó dọc, không thấy Lăng Tiếu, nhưng lại thấy trên mặt đất một vũng máu, “Tiếu đâu?!” Hắn lại túm Đinh ca hỏi.
Đinh ca nâng tay chỉ về hướng cầu thang, “Bị nâng ra ngoài. Y…”
“Cái gì?!” Bối Hiểu Ninh bật lên như lò xo rồi chạy ào về phía câu thang kêu gào, “Tiếu! Tiếu! …”
Đinh ca bất đắc dĩ nhìn bóng lưng của Bối Hiểu Ninh lắc đầu, “Thật đúng là… Cũng chẳng để tôi nói hết câu.”
Bối Hiểu Ninh chạy vọt xuống dưới lầu, đuổi theo hai người đang nâng cáng cứu thương đi về phía xe cứu hộ, “Tiếu! Tiếu!”
Hai người nâng cáng dừng lại. Bối Hiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-lang-bien-tan-nuong/2199669/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.