*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Robin: bữa nay chuyển tâm sự lên đầu chương, vì muốn làm phiền mọi người :)) tình hình là chặng đường của TLBTN sắp đến hồi kết
***************
“Thế nào?!” Mã Lão Nhị vừa muốn vươn tay tóm mặt Bối Hiểu Ninh, thì điện thoại của gã vang, “”Đ*t! Đứa nào đấy? Mẹ kiếp cũng biết chọn lúc nhỉ!”
Mã Lão Nhị lấy điện thoại ra, “Hử? Hoành Binh?” Gã nghe máy.
Bối Hiểu Ninh nghĩ trong lòng: Hoành Binh? Sao nghe quen quen?
“Alô? Chú em? Sao rồi?”
“Chú em? Ai là chú em của mày? Mẹ mày đừng gọi loạn!” Đầu kia điện thoại là một giọng cực khủng bố.
“Đ*t! Mày là thằng nào?” Mã Lão Nhị lập tức phát điên chửi lại.
“Ha! Mới có mấy ngày mà đã nghe không ra tao là ai à?”
“Đừng có mà làm trò với bố mày! Mày rốt cục là thằng nào?”
“Lâm Uy.”
“Lâm Uy?!” Mã Lão Nhị biến sắc, hai mắt liếc nhìn Bối Hiểu Ninh, “Mày… Sao mày có di động của đàn em tao?!”
Bối Hiểu Ninh nghe ra là Lâm Uy, vội vàng hô lên: “Lâm ca! Bọn chúng có súng! Ngươi đừng để Tiếu đến…”
Rầm! Mã Lão Nhị gạt ngã ghế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-lang-bien-tan-nuong/2199668/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.