Nghe hai từ đơn giản này, Lương Kim Nhược liền cảm thấy rất nguy hiểm.
Có thể khiến một nhà tư bản ghi sổ, có thể đơn giản sao, huống chi vẫn là cô làm anh chịu thiệt.
Lưng cô dán lên cửa phòng ngủ, một mảnh lạnh lẽo.
Cảnh tượng này cùng với chuyện xảy ra ngày hôm qua giống như đúc, chẳng qua hôm qua là cửa sổ sát đất, càng thêm không giống người thường.
Lương Kim Nhược dùng tay kia chặn ngực Chu Sơ Hành.
Cô đi lên trước, cũng không để ý việc anh sau khi lên lầu đã để cốc nước ở góc cầu thang, hiện tại hai tay trống không —-
Không phải, vẫn còn nắm tay cô.
Lương Kim Nhược nhắc nhở: "Không phải là đều đã xóa hết rồi sao?"
Chu Sơ Hành từ trên cao mà nhìn cô, cảm giác áp bách ập vào trước mặt, như thể trong không khí đều mang hơi nóng, khiến cô "băng hỏa lưỡng trọng thiên"(*).
(*)Băng hỏa lương trọng thiên: hai sự việc tương phản nhau đồng thời xảy, trong trường hợp này để ám chỉ sự đối lập về khí thế giữa CSH và LKN.
"Em nói hả?"
Lương Kim Nhược ưỡn ngực: "Em nói đó!"
Tầm mắt Chu Sơ Hành hơi hạ xuống, ánh mắt dò xét không chút che dấu, thản nhiên nói: "Phát ngôn vô hiệu."
Lương Kim Nhược: "?"
Tại sao lại vô hiệu?
Cô nghiến răng: "Cẩn thận em cắn anh."
Chu Sơ Hành mặt mày vô cảm: "Em không có cơ hội."
Lương Kim Nhược banh mặt, như cáo đội lốt hổ đe dọa anh: "Vậy thì không chắc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-yen-nhi/2645958/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.