Editor: Quỷ Quỷ
Yêu và không yêu hoàn toàn khác nhau, yêu thì vội vàng muốn cưới bằng được, không yêu thì muốn cô vĩnh viễn biến mất.
Buông bút xuống, cô đứng lên, lông mi nhẹ nhàng rủ xuống, bọn họ đã thực sự kết thúc, cô xoay người, đi vào phòng mình, mà nơi này cũng không còn là phòng của cô nữa.
Sau này sẽ có một người phụ nữ khác ở trong này, nếu bọn họ không chê chỗ này dơ bẩn.
“Tôi đã nói rồi, cô không thể mang đi bất cứ thứ gì của nhà họ Sở,” Giọng nói của Sở Luật vang lên từ phía sau cô, nhưng cô không hề dừng bước, mở cửa đi vào rồi lại đi ra, trên người cô chỉ có một bộ quần áo, không mang gì theo nữa.
Sở Luật vẫn đứng ở nơi đó, ánh mắt lạnh lùng bàng quan, giống như soi mói xem cô có đem theo thứ gì của nhà họ Sở không.
“Anh yên tâm, tôi chẳng cần gì cả,” Hạ Nhược Tâm chỉ ôm bụng mình, nhàn nhạt rủ mắt ngoại trừ điều này, nhưng cô tin anh sẽ không bao giờ muốn đứa nhỏ này, vì anh hận cô.
Cửa phía sau đóng lại, nơi này liền trở nên an tĩnh hơn rất nhiều, an tĩnh đến mức khiến trái tim Sở Luật như bị ai đó bóp chặt, dường như có gì đó thay đổi, chỉ là anh không hề nhận ra.
Người vợ mới cưới của tổng giám đốc Sở Luật, Hạ Nhược Tâm, bị bắt gian trên giường, mà theo người có tâm tiết lộ, thực ra Sở tổng sớm đã biết chuyện này, nhưng vì niệm tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240759/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.