Thả những bộ quần áo trong tay ra, trên bàn để một cái chậu cực lớn, trước kia là để dưới đất, chẳng qua, bây giờ cô căn bản không cách nào cúi người, cho nên liền đặt lên mặt bàn, cô cho tất cả đồ vào chậu, cô cũng không có đi nấu nước nóng, bời vì, hiện tại cô muốn tiết kiệm tiền, vì con, cô chỉ có thể vất vả chính mình như thế.
Nhúng quần áo vào trong nước, cô cho tay vào, hai bàn tay đã bị nước ngâm sưng đỏ không chịu nổi, một tay phải giặt quần áo, còn tay trái của cô, gần như không có một chút sức lực.
Tay trái của cô đã có thể nói là bị phế.
Nhiệt độ nước vô cùng lạnh, đâm lòng lạnh lẽo, nhưng sắc mặt của cô hơi trắng một chút, vẫn dùng tư thế như vậy giặt quần áo, cô biết, kỳ thật bọn họ đều thật lòng giúp cô, cho nên cô phải giặt sạch sẽ một chút mới được, người nào đối tốt với cô, người nào đối cô không tốt, cô biết, cô biết rõ.
Thẳng đến khi cô phơi xong, lúc này đã nửa đêm, cô mới cẩn thận xoa eo của mình, dán tay lên mặt của mình, chờ ấm hơn, mới đặt ở trên bụng của mình.
"Bảo Bảo, hôm nay con đặc biệt ngoan: " Cô cẩn thận vuốt, chỉ là cảm giác giống như đứa bé khẽ nhúc nhích, dùng tay nhỏ bé và chân nhỏ bé đá cô một chút, cô cười một tiếng, ngồi trở lại giường gỗ cũ, không biết con là trai hay gái.
"Mẹ hi vọng con là một bé trai: " chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240746/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.