"Cảm ơn quý khách."
Lời của cô chưa kịp thốt ra đã nghe cánh cửa đóng lại "phịch" một tiếng, chặn đứng toàn bộ lời của cô.
Cái này chính là do cô có mắt không tròng, rõ ràng đúng là đồ hậu đậu, cô đứng ngây người như tảng đá, thật xấu hổ chết đi được.
"Còn muốn gì nữa nào?"
Cao Dật hỏi đứa bé ngoan ngoãn lạ thường trong ngực.
Tiểu Vũ Điểm bưng kín đầu, cô bé nhớ tới, cuối cùng vẫn là lắc đầu, chỗ mẹ cũng có rồi, cô bé không muốn nữa.
"Muốn mua mũ phải không nào?"
Ngón tay của anh đặt trên chiếc đầu trống trơn của cô bé, kỳ thật, anh nhận ra cô bé rất chú tâm đến tóc của mình.
"Đừng lo lắng, chú cam đoan là tóc Tiểu Vũ Điểm sẽ nhanh chóng mọc lại, hơn nữa còn sẽ rất đẹp đấy."
"Mẹ cũng đã nói như vậy, mẹ cũng hứa mua cho Tiểu Vũ Điểm thật nhiều nơ bướm đẹp đấy ạ."
Tiểu Vũ Điểm ngượng ngùng nở nụ cười, mặc dù mọi người đều nói cô bé đầu trọc rất xinh, nhưng mà, cô bé vẫn thích được thắt nơ bướm lắm.
Cao Dật cười khẽ một tiếng, nhỏ như vậy đã thích chưng diện rồi, xinh đẹp như vậy, về sau tuyệt đối sẽ là một cô gái hay gậy họa lắm đấy nhé.
Hạ Nhược Tâm sinh ra một cô con gái quả thật rất đáng yêu, trách không được tất cả những bác sĩ và mấy cô hộ sĩ trong bệnh viện lại vây quanh cô bé này như vậy. Thật là một đứa bé lanh lợi.
Anh ôm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240369/chuong-328.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.