Cao Dật kéo thấp mũ xuống, ôm chặt Tiểu Vũ Điểm vào trong ngực, đi đến bệnh viện, cuộc phẫu thuật kia phải tiến hành càng nhanh càng tốt. Nếu không, muộn một ngày thì Tiểu Vũ Điểm sẽ nguy hiểm một ngày, nhìn đứa bé đáng yêu đang ngủ trong ngực, Cao Dật không nhịn được mà cong môi.
"Mẹ sinh con ra, cũng giáo dục con rất tốt, làm chú rất thích."
Tiểu Vũ Điểm nhìn thứ đang nắm trong tay, là một góc áo của chú, lúc này mới yên tâm ngủ lại.
Trong bệnh viện, Hạ Nhược Tâm ngủ rất lâu, lúc này mới tỉnh, cô vội vàng ngồi dậy, búp bê của Tiểu Vũ Điểm còn vứt trên giường, còn có vở viết chữ của bé, nhưng người đâu, Tiểu Vũ Điểm chạy đi đâu rồi, ai bắt cóc Tiểu Vũ Điểm của cô đi rồi?
Bàn tay cô lạnh lẽo, hốt hoảng bất an
Vừa lúc hộ sĩ đi đến, thấy cô dậy thì mới cười nói, "Cô Hạ, cô tỉnh rồi."
Hạ Nhược Tâm vội vàng hỏi, "Tiểu Vũ Điểm đâu, con gái tôi đâu?" Cô đang sợ hãi, sợ cực kỳ.
"Cô Hạ, cô đừng hoảng, Cao tiên sinh đưa Tiểu Vũ Điểm ra ngoài chơi rồi, sẽ về sớm thôi!" hộ sĩ an ủi nói. Hạ Nhược Tâm nghe xong, lúc này mới thở hắt ra.
Anh mang Tiểu Vũ Điểm ra ngoài, như vậy cô an tâm rồi, đúng, bọn họ chỉ có vài lần gặp gỡ, nhưng cô vẫn cảm thấy tin tưởng anh, vô cùng.
Cô ngồi bên giường bệnh, cầm lấy vở tập viết của con.
Bên trên là những dòng chữ non nớt.
Tiểu Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240367/chuong-329.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.