"Vâng." giọng nói rầu rĩ của cô truyền đến, tay vẫn nắm lấy áo Cao Dật, cô không muốn buông ra, sự ấm áp chẳng mấy khi mới có làm cô thấy lưu luyến.
"Nói cho anh biết, ở ngoài phòng phẫu thuật có té xỉu không?"
Hạ Nhược Tâm trầm mặc nửa ngày, cuối cùng vẫn thừa nhận.
"Em xin lỗi, em không lo được cho mình."
"Vậy là anh lại đoán đúng rồi." Cao Dật ha hả cười.
"Thôi được rồi, không cần để ý, nếu em thật sự có thể kiên trì đến bây giờ, như vậy, sẽ không phải em." Cao Dật cũng không trách cứ, chỉ là người phụ nữ này có khi thật quá mức đáng yêu, so với con gái cô còn đáng yêu hơn nhiều, thành thật, luôn làm người ta muốn cười.
Hạ Nhược Tâm cảm nhận được lồng ngực Cao Dật chấn động, còn thấy anh cười, không khỏi cũng thả lỏng một chút, bất quá, đúng là anh đang cười, hơn nữa còn là giễu cợt cô, cô nhíu mày, phát hiện người đàn ông này có vẻ như rất thích trêu chọc cô.
Mà tư thế lúc này của bọn họ, quả thực là muốn bao nhiêu mờ ám liền có bấy nhiêu mờ ám.
"Được rồi, chắc anh đói rồi đúng không, em đi chuẩn bị đồ ăn đây, còn cả Tiểu Vũ Điểm nữa." cô tìm một cái cớ, trộm lau nước mắt trên mặt, mới phát hiện, ngực áo Cao Dật đã bị cô khóc ướt một mảng lớn.
Rõ ràng một mảng lớn, rõ ràng là nước mắt, nhưng lại khiến người ta tưởng là nước miếng.
Đều nói phụ nữ được làm từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240346/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.