Tiểu Vũ Điểm nhặt cái bao nhỏ trên đất lên, là túi tiền của phụ nữ, phía trên còn có rất nhiều đá sáng long lanh, rất đẹp, giống ngôi sao vậy, bé không ngừng lắc lắc, bất quá, bé ngẩng đầu, nhìn quanh, nhìn phía trước có hai người, bọn họ đi cũng không nhanh, nhưng bé biết đồ là của họ.
Mẹ nói rồi, nhặt được của rơi trả lại người mất, không người ta sẽ rất buồn.
Nếu búp bê của bé bị mất, bé sẽ khổ sở khóc chết.
Bé vội vàng chạy tới, hai chân be bé chạy cực nhanh.
Sau đó cánh tay nhỏ túm lấy quần áo người phụ nữ.
Bà quay đầu lại, năm mươi tuổi, nhan sắc bảo dưỡng rất tốt, chỉ trừ bỏ đôi mắt có chút hơi ảm đạm, trên khuôn mặt cũng có chút hoảng hốt, đột nhiên, bà nhìn thấy Tiểu Vũ Điểm, tựa hồ cực kỳ kích động.
"Tâm Tâm......"
Bà kêu lên, sau đó ngồi xổm xuống, đôi tay gắt gao nắm bả vai Tiểu Vũ Điểm, mà Tiểu Vũ Điểm chỉ kỳ quái đứng đó. Nên gọi người này là gì thế?
Mẹ nói, bà đều có tóc bạc, dì không có.
"Dì ơi, tên con là Tiểu Vũ Điểm nga."
"Không đúng, con là Tâm Tâm của ta, nhất định là vậy, khuôn mặt này, rõ ràng chính là Tâm Tâm của ta."
Bà kích động vươn tay, run rẩy vuốt lên má Tiểu Vũ Điểm.
"Không phải, Ý Quân." người đàn ông bên cạnh vội vàng kéo bà lại, không ngừng nói, "Em nhìn đi, nó mới chỉ là một đứa nhỏ, nó không phải Nhược Tâm, không phải." người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240335/chuong-345.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.